“ Nằm sấp xuống, nâng mông lên. ” Y không cho gã phản kháng, bắt Xích Du phải ngoan ngoãn làm theo những gì y nói.
“ Cậu đừng hăng hái như vậy … Không huấn luyện là không được đâu. ”
Đặt vật thô to giống như thứ của mình ở giữa cái mông kia, Lưu Ngân xấu xa cười cầm giả nam thân nhét toàn bộ vào trong.
“ A a! Đau quá!! ” Đáng ghét —– Lần đầu tiên của người ta đã dùng thứ to như vậy, bảo người ta làm sao chịu nổi.
Đau quá … Đau quá …
Giả nam thân tách vách thịt ra khiến Xích Du cảm thấy vừa tê dại lại vừa nóng đau.
“ Hừ! Ngươi rõ ràng là bị thống rất thoải mái, nhìn xem —– Nơi này của ngươi thích đến mức vểnh cao tới như vậy này! ” Nhét giả nam thân vào phía sau của Xích Du, Lưu Ngân xỏ kim hoàn vào chồi non vểnh cao phía trước của gã, thứ nhỏ hẹp kia vừa vặn khít với gốc chồi non.
“ Hu hu! Đại nhân … Đừng như vậy, tha cho người ta không được sao?? ” Phía trước bởi vì bị bó mà phát đau, phía sau lại bởi bị tách mở mà đau đớn, Xích Du xoay người ngồi trên giường không chịu nổi cầu xin.
Nhưng mà kẻ vừa làm gì đó kia lại tỏ vẻ thờ ơ, chỉnh chỉnh y phục của bản thân.
“ Đại nhân, xin cậu đó!! ” Đôi mắt hoa đào bắt đầu tuôn dòng lệ trong suốt, lần này Xích Du thực sự thật tâm cầu xin người nọ, nhưng … Có vẻ như y lại là một đại nhân thích nghe cầu xin.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ret-tinh-va-vu-su-dai-nhan/143111/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.