Edit: MinnieKemi
Ban đầu Lý Mậu Mậu còn chưa chắc chắn, nhưng vừa đứng trước mặt Diệp Tử Trinh, suýt chút nữa cậu ta đã nhảy dựng lên: “Cửu thúc, người còn sống!” Người chú này của cậu ta đã đi là đi biền biệt, bao nhiêu năm trời không có chút tin tức gì, mọi người còn tưởng rằng người này đã sớm không còn trên đời nữa, không ngờ còn sống tới tận ây giờ, người ngợm cũng sáng láng! Thực sự là một mĩ nam tử!
“Cháu là Mậu Mậu đây!” Lý Mậu Mậu kích động nói, lúc lên tiếng tay cũng đã đưa ra định nắm chặt bàn tay to lớn của thúc phụ nhà mình, nhưng Diệp Tử Trinh lại quay mặt sang chỗ khác không phát ra tiếng nào.
Hoàng hôn buông dần theo tiếng trống, một màn ánh sáng nhìn có vẻ ấm áp nhưng thực tế lại không mang chút nhiệt độ lồng lên cả người Diệp Tử Trinh. Lý Mậu Mậu nhận ra sự lãnh đạm của hắn, nên biết điều lùi một bước về sau, lúc này hắn trông thấy bạn đồng môn đang đi về phía này bèn để lại một câu: “Cửu thúc, nếu có rảnh thì về nhà một chút đi…Cháu…cháu đi trước đây…”
Hắn nói xong thì đi cùng đồng môn về nhà, Diệp Tử Trinh nghe tiếng bước chân kia đi xa mới nghiêng dầu nhìn về hướng Quốc Tử Giám.
Trường An thực sự không có thay đổi gì, tuy học trò Quốc Tử Giám đổi từng lứa từng lứa một, cổng lớn vẫn như vậy, gốc cây vẫn diện mạo cũ, dường như bấy nhiêu năm cũng không quá dài.
Tiếng nước róc rách trong mương, Diệp Tử Trinh lặng lẽ xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re/730106/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.