"Anh ta đây là trả thù lại ngài vụ bị điều tra thuế đây mà". Nam nhân trung niên cau mày, "Anh ta biết rõ thiếu gia là người thừa kế duy nhất của Sở gia, cố ý làm như vậy, rõ ràng là muốn vũ nhục Sở gia".
Sở lão gia nhìn ảnh chụp im lặng hồi lâu.
Ông có thể chấp nhận cháu trai mặt mày đầy tro bụi ở công trường, có thể chấp nhận cậu ở nhà dọn mâm rửa chén, cũng có thể chấp nhận việc cậu bị ép ở rể sau khi mất trí nhớ.
Nhưng Sở lão gia không chấp nhận được, người thừa kế duy nhất ở Sở gia lại bị một người đàn ông khác đạp dưới chân.
Người họ Tư này, rõ ràng biết nhược điểm của ông, bức ảnh này không chỉ ám chỉ vụ tra thuế, nhiều hơn là cảnh báo.
Anh có thể khiến Sở Quân Liệt làm ra nhiều chuyện nhục nhã hơn, còn lưu lại tài liệu và hình ảnh, nếu Sở gia động thủ với anh, anh sẽ đem mấy thứ kia tung ra ngoài.
Đến lúc đó, Sở gia sẽ trở thành trò cười ở kinh thành, Sở Quân Liệt cho dù có khôi phục lại được ký ức, muốn báo thù, nhưng một khi cậu biết những chuyện mình đã trải qua, sẽ càng mâu thuẫn với việc kế thừa Sở gia.
Dù sao cũng là do Sở gia ra tay trước.
Cũng là Sở gia thấy cậu gặp nạn không cứu.
Sở lão gia đem ảnh chụp xóa đi, ánh mắt nghiêm túc.
Có lẽ từ lúc bắt đầu, ông đã đi sai bước rồi, đáng lẽ khi Tư Vân Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2830495/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.