Hai tay Tư Vân Dịch trinh trọng nhận lấy y thư, ánh mắt dừng ở bìa sách bằng da có lịch sử ngàn năm, cúi đầu trước ông lão nói lời cảm tạ. 
"Y thư này là do từng đời truyền lại, ở trong tay ông mấy năm nay chính là lãng phí". Ông lão nói một tiếng cảm thán, "Tuy tổ tiên đã dạy, chỉ truyền cho người có quan hệ huyết thống, nhưng mấy tổ tông chắc cũng chưa bao giờ nghĩ tới, hậu bối sẽ có dáng vẻ như bây giờ, năm đó cũng là ông may mắn, không có đem y thư để lại cho thằng nhóc kia, nếu không không biết nó sẽ làm hỏng đến mức độ nào". 
"Ông yên tâm". Sở Quân Liệt nhiệt tình nắm tay ông. 
"Ông đã đưa ra quyết định vi phạm với điều huấn của tổ tiên, vậy chúng cháu nhất định sẽ giữ gìn cuốn y thư này thật cẩn thận!" 
Ông lão quay đầu, nhìn Sở Quân Liệt nói mà làm ra cái ánh mắt xem thường. 
Tư bệnh viện trở về, Tư Vân Dịch ngồi trong xe lật xem y thư, trong này xác thật có ghi lại nhiều phương thuốc, nhưng ở hiện tại, nhưng phương thuốc này lại chưa được nghiệm chứng. 
Tư Vân Dịch đọc nhanh như gió, tìm kiếm xem trong này có nhắc đến loại bệnh thần kinh giống Tư lão gia hay không. 
Alzheimer's ngày xưa được gọi là 'Chứng si ngốc', Tư Vân Dịch tìm đọc rất nhiều điển tích, cũng đọc được tóm tắt về căn bệnh này ở trong mấy quyển trung y, giờ phút này, Tư Vân Dịch bức thiết hy vọng cuốn sách trong tay có phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2830493/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.