“Được, anh nói đi! Chỉ cần là thứ có tác
dụng, tôi sẽ cho anh đi! Nhưng nếu anh
dám đùa giốn tôi thì tự hiểu hậu quả
nhé!” Hàn Văn Tĩnh buông áo Trương
Thác ra, giơ nắm đấm hung hăng nói.
“Văn Tĩnh, anh ta cũng không phải cảnh
sát, có thể nói ra cái gì chứ, em đừng để
người này chỉ sai.” Tiêu Hoa ở một bên
nói chen vào.
“Ha hả” Trương Thác cười khẽ một
tiếng, nhìn Tiêu Hoa: “Tôi đứng là không
phải cảnh sát, nhưng anh là cảnh sát có
tác dụng gì chứ? Vụ án mưu sát rõ ràng
như vậy bày ở trước mặt mà anh lại cho
rằng là ngoài ý muốn?”
Tiêu Hoa nghe thế lập tức không vui,
quát Trương Thác: “Anh nói nhảm! Anh
dựa vào cái gì cho rằng là giết người!
Tôi cảnh cáo thằng nhóc anh đừng có
nói lung tung! Nếu anh nói là mưu sát
thì lấy chứng cứ ra đây!”
“Chứng cứ ở ngay đây nè.” Trương Thác
chỉ chủ thầu.
Chủ thầu thay đổi sắc mặt: “Người anh
em này, cậu đừng có nói lung tung nhé!
Chỉ tôi làm cái gì.”
“Ông nói khi nãy định đến bên chỗ chủ
hợp đồng cho nên không ở công trường,
đúng không?” Trương Thác hỏi.
“Đúng.” Chủ thầu gật đầu: “Những công
nhân này đều nhìn thấy, bọn họ gọi điện
thoại nên tôi mới chạy đến.”
Trương Thác nhìn tay trái của chủ thầu:
“Ông kết hôn rồi à?”
Nghe Trương Thác hỏi thế, chủ thầu
theo bản năng đặt tay phải lên mu bàn
tay trái. Sau đó, sắc mặt ông ta có hơi
thay đổi nhưng khó mà nhìn thấy: “Đây
là vấn đề cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406680/chuong-59.html