Trương Thác và Hàn Văn Tĩnh đi xe 
cảnh sát đến một công trường xây 
dựng, trên đường đi, nhân viên cảnh sát 
báo cáo tình huống cho Hàn Văn Tĩnh. 
“Nơi xảy ra chuyện ở ngay khu lầu công 
trường, người chết là hai nhân viên xây 
dựng, lúc ấy có người thấy hai người ở 
trong nhà, tốc độ lửa cháy quá nhanh, 
khi đội chữa cháy tới đã không thể cứu 
sống được nữa rồi.” 
Xe cảnh sát dừng lại. 
Trong công trường xây dựng đã giăng 
dây ngăn cách, ông thầu và mười mấy 
công nhân nhìn thấy lửa lớn lúc đó đều 
đang nhận điều tra của cảnh sát, lần 
lượt từng người lấy lời khai. 
Trương Thác nhìn thấy trước mặt có 
một cái lều công trường cháy đen, tro 
tàn còn lại của ngọn lửa rải rác bên 
cạnh, ở cách đó không xa có hai miếng 
vải trắng phủ lên, che đi thi thể của 
người chết. 
“Đi xem thử.” Hàn Văn Tĩnh kéo dây 
ngăn cách rồi đi vào. 
Trương Thác đứng bên ngoài dây ngăn 
cách nhìn hết bên này tới bên kia, vì là 
người Hàn Văn Tĩnh dẫn đến nên không 
ai để ý đến anh cả. 
Có một cảnh sát trẻ đứng bên cạnh lều 
công trường cháy đen, sau khi nhìn thấy 
Hàn Văn Tĩnh thì khuôn mặt lộ nét vui 
mừng. 
“Văn Tĩnh, em đến rồi.” 
“Xảy ra vụ án lớn như vậy mà hình như 
anh có vẻ rất vui?” Hàn Văn Tĩnh không 
vui nhìn thoáng qua chàng trai. 
Chàng trai thay đổi sắc mặt, kiềm chế 
hơn một chút, giải thích: “Không phải vì 
nhìn thấy em nên anh mới vui vẻ sao?” 
“Nói nghe xem là tình hình gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406679/chuong-58.html