“Dương Hạo Quân, chồng của Đoàn Lê Nguyên vi phạm phép tắc của gia tộc cổ đại nhà họ Dương. chúng ta! Dương Hạo Quân đã biến mất thì để Đoàn Lê Nguyên chịu phạt thay! Tôi lấy danh nghĩa gia tộc cổ đại nhà họ Dương trừng phạt Đoàn Lê Nguyên, cô ta phải chết!”
Dương Vô Đạo hô lớn.
Giờ phút trọng đại này, ông ta lại không nóng vội.
Mặc dù thiếu soái Thiên Sách có quyền hành ở nơi này, hơn nữa thực lực của những người khác đã giảm đi rất nhiều, nhưng sao mọi người có thể từ bỏ việc tranh giành thiên kiếm được.
Thiếu soái Thiên Sách vô địch ở đây. Nhưng anh ta không thể nào ở đây cả đời được đúng không? Sẽ có lúc anh ta phải tới nơi khác đúng không? Anh ta đi rồi, mọi người sẽ có thể tranh giành thiên kiếm!
Không bằng bây giờ giết Đoàn Lê Nguyên đi...
“Tôi cũng ủng hộ!” Tiếp theo đó, mười thế lực lớn đứng đầu Lạc Việt đều bày tỏ thái độ. Cho dù thế lực đó thân thiết với Đoàn Lê Nguyên tới mức nào thì cũng bày tỏ thái độ. “Đồng ý!” “Đồng ý!” Tất cả các thế lực lớn ở đây đều nha nhao nêu ý kiến, muốn giết Đoàn Lê Nguyên. Dù sao mục đích bọn họ tới đây cũng chỉ có hai, là thiên kiếm và Đoàn Lê Nguyên, “Giết Đoàn Lê Nguyên!”. Hơn mười nghìn người ở đây đều hô vang muốn giết Đoàn Lê Nguyên. “Được, đã vậy, tôi sẽ lấy máu cô ta tế thiên kiếm!” Thiếu soái Thiên Sách hô to.
Thiên kiểm trong tay anh ta giống như được cộng hưởng, phát ra tiếng rung ru ru”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/645587/chuong-2203.html