Thiên Ý chỉ còn nằm viện 3 ngày nữa để kiểm tra, khi biết kết quả đã tốt hơn, bác sĩ sẽ ký giấy cho cô xuất viện. Ngày trước, cứ thời gian rảnh là cô lăn ra ngủ nhưng bây giờ lại tìm mọi cách để nhắn tin, nói chuyện với Thiên Phong. Lâm Ý nài nỉ cha giúp cô làm lành với hắn nên ngày nào hắn cũng bị chủ tịch bảo lên trông chừng Lâm Ý.
- Thiên Phong! Thiên Phong! Anh nói chuyện đi! Anh bị gì thế?
Thiên Phong mặt lạnh như băng nhìn chiếc điện thoại trên tay, lưng tựa vào ghế sofa đối diện chiếc giường.
- Chiếc điện thoại hấp dẫn hơn tôi à? Thôi mà! Đừng có im lặng nữa! Anh nói gì đi.
Thiên Phong vẫn nguyên tư thế đó, đến việc nhìn Lâm Ý một cái hắn cũng chẳng buồn thực hiện.
" Cái tên này! Bị cái gì thế? Cứ giận lung tung! Bây giờ làm sao đây? "
Khi nãy Lâm Ý cứ chóp chép nói chuyện, nay lại im bật khiến căn phòng bị không khí căng thẳng bao trùm. Thiên Phong lúc này lại nhìn lên nhưng chẳng thấy Lâm Ý đâu, hắn mới bỏ điện thoại xuống ghế rồi đi lại gần giường tìm cô. Lâm Ý trồi dậy từ gầm giường.
- Tôi biết là anh còn quan tâm tôi mà! Sao lại giận vậy? Chuyện hôm đó chỉ là hiểu lầm thôi!
Thiên Phong giận đỏ cả mặt, hắn đè cô nằm xuống giường.
- Em quên tôi đã nói gì với em à? Nếu để người đàn ông khác động vào em thì tôi sẽ xử lí em mà! Sao em lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-noi-do-doi-nguoi/2078326/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.