Tiểu Bảo lại im lặng, cậu nhìn xuống đất, vì hình như có một điều khó nói ra. Thảo cũng im lặng, cô nhìn Tiểu Bảo chờ đợi điều gì đó từ cậu
- Nếu…cậu…
- Tôi làm sao? – Thảo ngạc nhiên hỏi
- Nếu..cậu…cậu…xưng hô với tớ…là “cậu” và “tớ”…..Được..được… chứ!?
Hình như câu nói của Tiểu Bảo có gì đó hơi ko đúng, nếu nói phải câu nói đó là “Cậu có thể xưng hô với tớ là cậu và tớ được ko?” nghe mới xuông tai. Nhưng cũng đâu thể trách Tiểu Bảo được, vì cậu làngười Hàn, nên dùng sai cấu trúc câu cũng ko có gì lạ, quan trọng làdùng sai cấu trúc, mà ko làm thay đổi nghĩa muốn truyền đạt tới ngườinghe là được. Nhưng Tiểu Bảo đột nhiên muốn thay đổi cách xưng hô củaThảo, làm cô hơi bất ngờ. Xưng hô “cậu” và “tớ” nghe nó kì kì sao ấy, cô ko quen cách nói như vậy. Nhưng lí do là gì để Tiểu Bảo muốn điều đó –thay đổi cách xưng hô của Thảo đối với mk. Ko đợi Thảo lên tiếng hỏi,Tiểu Bảo đã nhanh chống lên tiếng trước:
- Tớ muốn…bọn mk…thân nhau hơn…chút nữa!
Thân hơn? Ý Tiểu Bảo là hiện giờ cả 2 vẫn chưa thân nên Thảo mới xưng “tôi”gọi “bạn”. Nhưng đâu phải thế chứ, với ai cô cũng gọi vậy mà, kể cảngười mà cô thích – Anh Tuấn cũng thế thôi. Thân nhau đâu phải là quacách xưng hô mới gọi là thân đâu, vì cô ko quen cách nói chuyện là cậucậu tớ tớ thôi. Thảo cũng ko có ý định đồng ý, nhưng nghĩ lại thì TiểuBảo là một người rất ít khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236436/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.