- Xong rồi!
- Đâu, đưa đây xem nào!
Thảo lấy tờ giấy từtay Tiểu Bảo. Đó là bài tập mà cô đưa ra để kiểm tra mức độ thông hiểucủa cậu sau cuối bài, đồng thời cũng là để ôn lại kiến thức bài cũ
- Chữ “suy nghỉ” thế này sai rồi, “suy nghĩ” như vầy mới đúng!
Thảo chỉ tay vào chữ “nghỉ” bỏ nhầm dấu kia cho Tiểu Bảo xem. Biết mk sai, nên Tiểu Bảo cũng gật đầu mấy cái thừa nhận
- Khó phân biệt dấu hỏi và dấu ngã quá! – Cậu gãy đầu nhăn mặt
- Thông thường thì “nghỉ” hỏi được dùng trong các trường như: Nghỉ học,nghỉ làm, nghỉ hưu,…nói chung là dùng khi nói về một sự việc đã ngừnglại, hay kết thúc. Còn “nghĩ” ngã thường đi chung với các từ như: Suynghĩ, cảm nghĩ,….dùng khi nói về những nỗi niềm, nỗi lòng của mk, haycủa một ai đó
Tiểu Bảo đơ mặt ra đấy vì….rối quá! Lúc này cậu chảhiểu cái sất chi, nhưng vì ko muốn cô nhóc buồn lòng về “học trò” củamk, nên cậu gật đầu rồi ừ ừ cho cô nhóc tin là mk đã hiểu rồi. Nhưng sựthật, cậu phải tự về nhà xem thêm mới có thể hiểu được những lời giảithích “thâm thúy” của Thảo thôi!
…..
- Về nhà làm hết bài tập ở bài 2 nha! Tuần sau tôi kiểm tra đấy!
- Ừm! – Tiểu Bảo gật đầu
Rồi cả 2 gôm tài liệu, tập viết của mk vào cập, chợt khi nhìn vào ngăn cặpcủa Thu Thảo, Tiểu Bảo thấy có cuốn Atlat địa lí, lấy làm lạ, Tiểu Bảohỏi:
- Cậu đem Atlat
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236435/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.