Quay lại trường học cùng Tiểu Bảo và Thảo. 2 người giờ đang ngồi trên lang cang mà ko ai nói với ai lời nào. Sân trường vắng lặng, chỉ có vài chiếc lá khô nằm bất động ở đó. Gió đã ngừng thổi rồi, mà sao ngồi cạnh nhau nhưng 2 con người vẫn cảm thấy lạnh lẽo. Liếc sang cô nhóc ThuThảo, Tiểu Bảo thấy cô ngồi thừ ra đấy, khuôn mặt ko 1 chút cảm xúc, đôi mắt vô hồn hướng về phía vô định. Cậu muốn biết lúc này Thảo đang nghĩgì trong đầu, nếu là chuyện buồn thì cậu muốn cùng cô chia sẽ. Vì nhútnhát quá, nên cậu lúc nào cũng để tâm để vẻ mặt, cũng như tâm trạng củangười khác, mà chẳng bao giờ dám lên tiếng. Nhưng…lúc này đây, cậu muốnthử 1 lần bước ra khỏi cánh cửa ấy, 1 lần thử bắt chuuyện với người khác khi họ đang tồi tệ thế này, ít nhất là cậu muốn chia sẽ cùng Thảo…1 nỗi buồn nào đó
- Thảo….cậu…có chuuyện…gì buồn sao?
Đây là lầnđầu tiên Tiểu Bảo gọi tên của Thảo, mà hình như là từ khi quen biết,Thảo vẫn chưa 1 lần nào giới thiệu tên của mk với Tiểu Bảo. Dù vậy,nhưng cậu luôn nhìn vào bảng tên của Thảo, và nhớ rất rõ cái tên TrầnThu Thảo. Rồi chính cái tên của người con gái ấy đã khắc sâu vào tâm trí cậu lúc nào ko hay
- Ko có gì đâu! Vì giờ…mọi chuyện đã giải quyết xong rồi!
Giải quyết xong, nhưng là giải quyết chuyện gì? Có liên quan tới việc Thảobị đám con gái ấy đánh ko? Lấy làm thắc mắc, Tiểu Bảo định hỏi thêm câunữa thì Thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236420/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.