Đang dọc hành lang định đi về, thì 1 cơn gió lạnh thổi ngang qua taiTiểu Bảo, trong cơn gió ấy, có tiếng thút thít của 1 người con gái. Ngẩn nghĩ có phải là mk nghe lầm chăng. Tiểu Bảo đứng lại, cơn gió lại thổithêm 1 lần nữa, và tiếng thút thít ấy lại được nghe thấy, lần này TiểuBảo ko nghe lầm đâu, đó thật sự là tiếng khóc đấy! Dọc theo hành lang,cậu theo gió hưong về nơi phát ra âm thanh ấy. Từng bước trên nền gạch,những tiếng “pịch pịch” phát ra đều đều từ đôi giầy lười đang mang trong chân Tiểu Bảo. Điểm dừng – Đó chính là 1 nơi hoàn toàn vắng vẻ và khárộng, âm thanh thút thít ấy phát ra từ đây, chỉ cần bước mk ra khỏi bứctường này cậu sẽ biết chủ nhân của âm thanh ấy là ai
Sự bất ngờ, xenlẫn khó hiểu, và chút cảm xúc lạ, khi chứng kiến người ngồi đấy đangkhóc, chủ nhân của tiếng thút thít trong gió ấy ko ai khác chính là cônhóc Thu Thảo. Tiểu Bảo đứng bất động, cậu ko biết có nên tin vào mắt mk ko, khi trông bộ dạng của Thảo lúc này. Thảo đang ngồi ở đằng kia, côđang khóc, người ngợm thì lắm lem, xốc xếch. yện gì đã xảy ra vậy?. Ko suy nghĩ thêm gì nữa, đôi chân Tiểu Bảo như có 1 điều gì đó, rằng cậu phải chạy ngay đến chỗ cô nhóc- Cậu sao vậy!
Ko trả lời, Thảo đưa đôi mắt ngấn lệ nhìn Tiểu Bảo. Khuôn mặt ấy hằn lênnhững dấu tay đỏ ửng, khoé miệng cũng có rĩ chút máu, đôi môi nhỏ cũngđang run lên trong cơn gió gió lạnh, gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236419/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.