Trần Lạc Thần đẩy Chu Nặc ra. 
“Sao anh lại ở đây? Không nói trước với em một tiếng?” 
Chu Nặc kinh ngạc nhìn Trần Hạo, hỏi. 
“Ta đi tới nhà ngươi lúc trước, các người gác cổng nói ngươi đã ra ngoài, cho nên ta liền đi thử vận may xem, xem có thể gặp được ngươi không!” 
Trần Lạc Thần giải thích ngắn gọn với Chu Nặc. 
Nghe được những gì Trần Lạc Thần nói, Chu Nặc cảm thấy thật vui vẻ. 
Kể từ lần trước cùng Trần Lạc Thần chia tay, Chu Nặc cảm thấy rất nhàm chán, rất nhớ Trần Hạo. 
“Chu nặc, anh ta là ai?” 
Nhìn thấy Chu Nặc và Trần Lạc Thần thân thiết như vậy, thanh niên mặc vest trắng vô cùng tức giận, lập tức đi tới gần Chu Nặc, chất vấn Chu Nặc. 
Chu Nặc liếc mắt nhìn thiếu niên này, hừ lạnh một tiếng: “Hắn là bạn trai của ta, ngươi Lâm Tử Kiệt ngươi đừng quấy rầy ta nữa, nếu còn làm phiền bạn trai ta sẽ giáo huấn cho ngươi một trận đấy!” 
Trần Lạc Thần nghe xong, lông mày lập tức nhăn lại. 
Chu Nặc, cái con nhỏ này đúng là biết dùng người khác làm lá chắn. 
“Ặc!!! … Ta không phải, ta không phải bạn trai của cô ấy!” 
Trần Lạc Thần sẽ không để cho Chu Nặc lợi dụng dễ dàng như vậy, lập tức cự tuyệt. 
Chu Nặc trừng mắt nhìn Trần Hạo, nghĩ không ra Trần Lạc Thần sao lại như vậy không có hứng chút nào, rõ cô anh đang kiếm cớ khác để thoát khỏi vướng bận của Lâm Tử Kiệt. 
Thanh niên mặc đồ trắng tên là Lâm Tử Kiệt, lai lịch của hắn là Lâm gia, hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1064289/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.