Mặc dù Tô Quốc Cường và mọi người không hiểu biết gì về y thuật, nhưng họ cũng đều đã được mục thị sở tại phương pháp châm cứu của Trần Lạc Thần và Mã Tiến.
Chỉ cần là người có con mắt tinh tường thì đều có thể nhìn ra được, Thuật châm cứu của Trần Lạc Thần lợi hại hơn nhiều so vs Mã Tiến. “tốt hơn nhiều.”
Lão phu nhân nở nụ cười yếu ớt, hơi thở dần bình thường, quản gia vội vàng tới giúp lau sạch mồ hôi trên mặt bà.
Về phần Mã Tiến, Lưu Vượng phía sau, sắc mặt đều ngưng đọng.
Mã Tiến không ngờ tới sẽ có người sử dụng phương pháp châm cứu thất truyền này, vốn dĩ ông ta nghĩ phương pháp này chỉ là lời đồn. Lúc này ông hoàn toàn bị sốc.
Còn Lưu Vượng đơn giản chỉ là đố kị.
Mình lớn hơn Trần Lạc Thần vài ba chục tuổi, từ nhỏ đã học qua nhiều danh sư nổi tiếng giới y học, lại còn xuất thân chính quy, nhưng chung quy lượng kiến thức này đều thua xa tên tiểu tử kia?
Đặc biệt là giờ phút này nhìn về phía Triệu Bách Linh, Triệu Bách Linh thế mà lại đang nhìn Trần Lạc Thần cười tủm tỉm.
Không thể không cảm thấy ghen tị.
“Sư phụ, tiểu tử này chỉ là trùng hợp mà thôi, không thể là thực lực!” Lưu Vượng lạnh lùng nói.
“Tiểu Lạc Thần, cậu đã học y thuật ở đâu?”
Vương Tuệ Mẫn cũng rất ngạc nhiên hỏi.
Mà Mã Tiến nghe vậy, ngẩng đầu lên hướng phía Trần Lạc Thần. Ông ta cũng muốn biết.
“Chuyện này về sau hãy nói, bà nội bệnh cũng không quá nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063865/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.