Như lời Trần Lạc Thần nói, chẳng mấy mà tới gần buổi trưa, sắc mặt của bà cụ đang thoải mái nói cười đột nhiên thay đổi, vẻ mặt đột nhiên vô cùng đau đớn, hai tay ôm lấy đầu, trên mặt lấm tấm mồ hôi rơi dữ dội
“Lão phu nhân, bà kiên trì một chút, tôi sẽ châm cứu cho bà.” Mã Tiến đưa tay kiểm tra mạch của lão phu nhân, sau đó lấy ra một túi kim từ trong hộp y tế, mấy cây kim màu bạc, nhắm vào mấy chỗ huyệt vị đâm xuống, thêm nhiều huyện nữa trên đầu và vai.
Nhìn thao tác tay của Mã Tiến, Trần Lạc Thần hơi ngạc nhiên, Chẳng trách tên tuổi của Mã Tiến tại quân đội vang dội như thế.
“Tiểu huynh đệ, cậu có thể nhìn ra lão phu thi triển châm pháp gì sao?”
Mã Tiến một bên vừa châm, vừa nói.
“Sư phụ, người sao phải hỏi hắn, hắn làm sao có thể biết?”
Lưu Vượng lạnh lùng nói.
“Không nhất thiết phải vậy, vừa rồi Trần Lạc Thần có thể đoán chuẩn xác mà nói ra thời gian, mà lại cụ thể đến từng phút, hiện tại, quả nhiên như là Trần Lạc Thần nói, 1 tiếng năm phút đúng giờ phát tác, cho thấy con mắt của Trận Lạc Thần vô cùng tinh tường!”
Còn về phần Triệu Bách Linh thì lại nhìn Trần Lạc Thần mỉm cười.
“Đó chỉ là quỷ môn châm pháp! Có gì hay mà phải đoán!” Trần Lạc Thần nhìn về phía ông ta cười nói.
Nghe Trần Lạc Thần nói ra thuật châm pháp của mình, Mã Tiến cũng có chút kinh ngạc, đặc biệt đối với lời nói vừa rồi của Trần Lạc Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063864/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.