Chương trước
Chương sau
“Phó phòng Đường, cô cũng thật là, phó phòng Lâm người ta không dễ gì mới vui mừng, cô đừng đả kích cô ấy như vậy, chỉ tiêu lớn như vậy, cho dù là Trưởng ngân hàng cũng chưa chắc có thể hoàn thành, đừng nói đến phó phòng Lâm!”
Một người phụ nữ quen thân với Đường Lan lúc này giúp châm chọc.
Đường Lan đắc ý nói: “Phải, tôi nói phó phòng Lâm cũng không thể có bản lĩnh lớn như vậy!”
Lâm Tiểu Phụng chỉ mỉm cười không nói.
Mà lúc này.
“Trưởng ngân hàng!”
“Trưởng ngân hàng!”
Nhìn thấy một người trung niên đầu đầy mồ hôi chạy vào trong văn phòng.
Một đám nhân viên đồng loạt đứng dậy gọi.
“Trưởng ngân hàng Chu, có chuyện gì thế? Nhìn ông toát mồ hôi kìa!”
Đường Lan bởi vì do chồng của bà ta, cho nên ở chỗ Trưởng ngân hàng cũng coi như có mặt mũi.
Không ngờ, Trưởng ngân hàng Chu trước nay luôn khách khí với bà ta, lúc này vậy mà không nhìn bà ta, càng giống như không nghe thấy bà ta nói chuyện.
Đi thẳng đến trước mặt Lâm Tiểu Phụng.
“Tiểu Lâm, cô lần này lập đại công cho ngân hàng chúng ta rồi, tôi đều không biết cảm ơn cô như nào mới tốt!”
Trưởng ngân hàng Chu rõ ràng vô cùng kích động.
“Trưởng ngân hàng Chu, sao thế?” Lâm Tiểu Phụng nghĩ tới điều gì đó, nhưng vẫn hỏi.
“Ha ha, tập đoàn thương nghiệp Kim Lăng trước kia, không, bây giờ là tập đoàn nghiệp vụ Ngôi Nhà Mơ Ước, tôi năm mơ cũng muốn kéo được hợp tác với bọn họ, nhưng kết quả, đẳng cấp này của tôi căn bản không kéo được hợp tác, cho dù là một công ty con trực thuộc dưới trướng của bọn họ đều không kéo được!”
“kết quả thì sao, một câu của cô liền giành được hơn 30 công ty dưới trướng của bọn họ, còn có hơn 60 đơn xin hợp tác của doanh nghiệp mà tập đoàn bọn họ góp vốn, con số này còn đang tăng, tôi… tôi đều không biết phải làm sao mới tốt?”
Sự phấn khích của Trưởng ngân hàng Chu không cần nghĩ cũng biết.
Mà không nói tới Trưởng ngân hàng chu, Lâm Tiểu Phụng lúc này cũng bị dọa rồi.
Bà ta tưởng mặt mũi của Trần Lạc Thần, cũng chỉ được có một hai công ty thôi, nhưng hơn 30 công.
ty trực thuộc, còn có 60 doanh nghiệp được góp vốn?
Trời ạt Lần này, bà ta sợ răng không phải là làm trưởng phòng đơn giản như vậy rồi?
“Ha ha, tôi hôm nay đến chính là nói cho cô biết, ngày mai chúng tôi sẽ chính thức ký hợp đồng với bọn họ, cho nên cô phải đi cùng tôi, nhưng mà ấy, thân phận phó phòng này của cô cũng quá không thích hợp rồi, tôi đã báo cáo với cấp trên, từ ngày mai, đề bạt cô làm phó Trưởng ngân hàng dự bị, vừa hay lão Lưu tháng sau về hưu, cô thế vào! Còn vị trí trưởng phòng, tháng sau cũng phải để trống rồi, như thế này đi, cô kiêm hai vị trí trước, hơi mệt một chút!”
Trưởng ngân hàng Chu nói tiếp: “Được rồi, cô đi viết đơn đi, đơn đề nghị chức vị phó trưởng ngân hàng và trưởng phòng, tôi lát nữa sẽ phê duyệt cho cô!”
ôi biết rồi Trưởng ngân hàng Chu, cảm ơn sự tin tưởng của ông!” Lâm Tiểu Phụng kích động đến sắp khóc rồi.
Sau khi Trưởng ngân hàng Chu đi rồi, thậm chí Lâm Tiểu Phụng đều không biết bản thân nên làm cái 9ì.
Choang!
Mà lúc này, chiếc ly của Đường Lan không cầm chắc rơi thẳng xuống đất vỡ tan.
Bà ta ngây ra rồi.
“Sao có thể chứ? Chuyện này sao có thể chứ?”
Bà ta lẩm bẩm một cách khó tin.
Bạn nghĩ xem, một đối thủ cạnh tranh sống chết của bạn, vốn dĩ mọi ưu thế bạn đều hơn bà ta.
Kết quả đấu nửa ngày, người ta không chỉ được thăng chức cao, trực tiếp nhảy chức, trong nháy mắt không phải là tồn tại cùng một đẳng cấp với bạn, trong lòng bạn sẽ có cảm giác gì?
“Chúc mừng phó phòng… âu không, chúc mừng phó Trưởng ngân hàng Lâm!”
Người trong văn phòng, đều vỗ tay chúc mừng vang dội.
Mà Lâm Tiểu Phụng thì sao, sắc mặt đắc ý khế mỉm cười nhìn Đường Lan.
Sau đó lập tức tìm một số điện thoại ấn gọi: “Trần Lạc Thần, chuyện này thật sự cảm ơn cháu, mặt mũi của người bạn Kim gia của cháu thật lớn! Tôi bây giờ được làm phó Trưởng ngân hàng rồi, Trần Lạc Trần, đợi cháu có thời gian, dì với Hứa Hinh lại mời cháu ăn bữa cơm! Cháu nhất định phải tới đó Trần Lạc Thần!”
Lâm Tiểu Phụng nói rất lớn tiếng, muốn để ai đó nghe thấy.
“Được dì Lâm!”
Ở đầu dây bên kia Trần Lạc Thần khẽ gật đầu.
Sau khi nói mấy câu, Lâm Tiểu Phụng cúp máy.
“Gô… cô gọi điện thoại cho ai? Cô nói ai giúp cô?”
Sắc mặt của Đường Lan trắng bệch, hỏi.
“Trần Lạc Thần, cô quen thuộc hơn tôi, mọi người biết Trần Lạc Thần là ai không? Chính là cậu nhóc rút một tỷ tám tiền mặt mà hôm qua chúng ta lấy lòng đó, chính là cậu ta, bây giờ là bạn tốt của con gái tôi, cậu ta đối với con gái tôi rất tốt!”
Người trong văn phòng đều quen thuộc rồi, vì thế Lâm Tiểu Phụng nói chuyện không hề cố ky.
“Oaâ! Đây chính là con rể cưỡi rồng!”
Mọi người ngưỡng mộ nói.
“Cô… cô nói linh tinh, Trần Lạc Thần cậu ta đâu có bản lĩnh lớn như thế? Cô đang nói linh tinh!”
Đường Lan gắn lên.
Lời nói này, như từng cây kim đâm vào trái tim của bà ta.
“Ha ha, xem như tôi nói linh tinh đi, được được được, tôi nói linh tinh là được rồi!”
Lâm Tiểu Phụng cười vui vẻ.
Mà Đường Lan, từng cục tức nghẹn ở trong lòng.
Cũng là người 40 tuổi rồi, nhìn thấy danh lợi đều để đối thủ cạnh tranh giành mất, hơn nữa còn là bị Trần Lạc Thần người mà mình vô cùng xem thường cho bà ta.
Hối hận tức tối đố ky đan xen với nhau, vậy mà bật khó!
c Lại nói tới Trần Lạc Thần.
Lúc này Trần Lạc Thần đã ở khách sạn rồi, nghe một cuộc điện thoại.
Là Lý Chấn Quốc gọi tới.
“Cậu Trần, có hai chuyện muốn nói với cậu!”
Lý Chấn Quốc nói.
“Lý tổng, ông nói!”
“Chuyện đầu tiên, là vấn đề tiến độ của miếng ngọc bội đó của cậu, lão Hứa đó đã nghiên cứu ra một vài manh mối, tôi lại từ các nơi tìm mấy bậc thầy đến giúp ông ta làm xác nhận cuối cùng, tin chắc một hai ngày nữa thì có thể cho ra kết quả, trước mắt chỉ là phỏng đoán, xuất xứ của miếng ngọc bội đến từ phía Tây Naml”
Lý Chấn Quốc nói.
“Phía Tây Nam… được, vậy thì đợi kết quả cuối cùng đi, chuyện thứ hai thì sao?”
Trần Lạc Thần vừa nghe sự việc có tiến triển, cũng khá vui mừng.
“Chuyện thứ hai, là muốn hỏi thử cậu tối nay có rảnh không, ha ha, lần đầu tư này của chúng ta ở huyện Bình An, cùng sự mở rộng lớn ở thành phố Kim Lăng, các lãnh đạo khá coi trọng, chiều nay muốn đến thị sát, buổi tôi tổ chức một bữa tiệc, nếu như cậu có thể tới, cũng tỏ ra chúng ta cũng tôn trọng với lãnh đạo!”
“Âu, người tới có những ai? Tôi có thời gian!”
Trần Lạc Thần hỏi “Cục trưởng Hoàng Vi Dân, cùng với thị trưởng phó thị trưởng của thành phố Kim Lăng, còn có các lãnh đạo lớn của huyện Bình An, tất cả đều tới!”
“Vậy được, vậy tối nay tôi sẽ tới sớm!”
Trần Lạc Thần nói Lúc này nhìn thời gian cũng sắp 4 giờ rồi.
Cũng chuẩn bị qua đó trước.
Cũng vào lúc này, Trần Lạc Thần nghĩ tới, buổi tối đã hẹn với Lý Tiếu cùng đi ăn cơm.
Không đi được rồi, phải gọi điện thoại nói với anh ta một tiếng.
Nhưng gọi điện cho Lý Tiếu thế nào cũng không có ai nghe máy.
Tình huống gì thế?
Trần Lạc Thần lại gọi cho Tô Đình.
Lần này sau khi gọi hai lượt, Tô Đình nghe máy.
rồi.
Nhưng sau khi nghe máy, Trần Lạc Thần cảm thấy không đúng lắm.
Bởi vì đầu dây bên kia của Lý Tiếu rất ồn, hình như có người đang mắng chửi.
Thỉnh thoảng còn truyền tới tiếng la hét mắng chửi của Lý Tiếu.
Tô Đình nói chuyện cũng mang theo một chút lo lãng.
“Trần Lạc Thần!”
“Tô Đình, sao thế? Bên đó có chuyện gì sao?”
Tô Đình ngập ngừng nói: “Là Lý Tiếu, có người đến đập tiệm của chúng tôi, Lý Tiếu muốn đánh nhau với bọn họ, bây giờ đám người này còn ở trong tiệm!”
“Hả?” Trần Lạc Thần như lò xo bật dậy khỏi sô pha.
“Chờ chút, tôi lập tức tới!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.