Thật ra hôm nay Trần Nham không có việc gì khác, chỉ là không muốn cuối tuần mà còn phải đi xã giao.
Buổi trưa tùy tiện ăn bát mì ăn liền, buổi chiều nằm ì trong nhà đọc sáchkiểm tra năng lực hành chính công chức. Cho đến sập tối, eo đau mắt mỏi, một chữ cũng không đọc tiếp nổi, cô mới phát hiện một ngày thoắt cái đã qua.
Buổi tối, trong nhà không còn thức ăn, Trần Nham uống cốc sữa chua thay cơm tối.
Nhận được điện thoại của mẹ Trần, hỏi tại sao cuối tuần mà cô không về nhà.Cô thoái thác bởi vì trời mưa nên không đi. Cho đến khi cô hứa trưa ngày mai về nhà ăn cơm, mẹ Trần mới thôi.
Cúp điện thoại đi tắm, cô phát hiện dầu gội đầu sắp hết.
Giống như mọi khi, tắm xong đi ra cô bật tivi, chăm chú xem hết chương trìnhtin tức của đài mình. Tắt tivi, cô đi ra ban công lấy quần áo phơi khômột ngày trước vào gấp.
Bên ngoài, mưa vẫn chưa tạnh.
Khi ấn công tắc đèn ở ban công, Trần Nham nhìn cái bóng đèn tròn ấy, thầm ngẩn người một lúc.
Cô nhìn giờ, gần tám giờ rồi.
Cô thay quần áo rồi đi ra ngoài, định dạo siêu thị một chút.
Dọc đường không có ai tản bộ, không khí trong cơn mưa thấm vào tim phổi,khiến người ta thoải mái. Cô đi ngang qua siêu thị, nhưng không vào.
Cô đã quên mất cái cớ vụng về ấy, theo một sự kích động trong lòng, đi về nơi cô muốn đi.
Trong công viên Tân Thành cũng không có người, chỉ có hương thơm ngào ngạtcủa cây cối âm thầm lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/26367/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.