Năm mới trôi qua hết, thành phố lại bước vào quỹ đạo.
Tháng ba đang đến gần, nhưng trời vẫn còn rất lạnh, chồi xanh nhọn nhú ra trên cây đã mang tin tức của mùa xuân đến.
Vừa đầu năm, quán của Tôn Bằng đã kí một đơn hàng rất tốt.
Trong một tòa nhà văn phòng sau đường, có lãnh đạo nhỏ của một công ty mấyngày trước đến quán anh ăn cơm, thấy mùi vị khá ngon, liền mời anh điếuthuốc, trò chuyện một hồi, cuối cùng nói muốn đi vào bếp xem thử, TônBằng dẫn anh ta vào. Không ngờ người này cực kì sảng khoái kí hợp đồngmột năm với anh ngay tại chỗ, đặt hộp cơm trưa cho hai mươi nhân viêncông ty tại quán anh.
Một mặn hai chay một canh, một phần mườihai miếng, mùi vị thanh đạm một chút cũng không sao, chỉ có một yêu cầu, phải sạch sẽ, đừng cho gia vị lộn xộn.
Lúc gần đi, người này nói, “Ông chủ nhỏ, không có chút ấn tượng nào với tôi sao?”
“…”
“Lần trước trời mưa to, xe của tôi bị lún vào hố bùn ở công trường bên cạnh, khi anh đi ngang qua đã giúp tôi đẩy ra, không nhớ gì ư?”
Sau đó, Tôn Bằng nhắc đến chuyện này với Trần Nham, Trần Nham chỉ khẽ cười.
Họ đứng trên ban công, cùng ngẩng đầu ngắm nhìn phương xa, tự nhiên màthân mật. Dưới ánh hoàng hôn, tòa nhà cũ và đường phố u ám, tiếng ngườihuyên náo và hơi thở đêm đông, toàn bộ tan vào trong ánh sáng rực rỡ màu vàng nhạt, mịt mờ, yên tĩnh.
Trần Nham nói, “Thật ra rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228939/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.