Ngồi trong quán trà thêm một lúc, trò chuyện chút về tình hình gần đây, Phạm Văn Kiệt kéo Chu Tư Hồng tới quán bar.
Quán này không tính là yên tĩnh, nhưng cũng không ồn ào, trên mỗi bàn đều có ngọn đèn nhỏ vàng ố lẳng lặng rũ xuống, bầu không khí rất thư giãn.
Quán chỉ cung cấp một ít món điểm tâm kiểu Tây đơn giản, hai người đều chưaăn cơm nên Phạm Văn Kiệt tùy ý chọn mấy món, gọi thêm chai rượu vang đỏ.
Trên sân khấu có người phụ nữ tóc dài đang hát ca khúc tiếng Anh, chiếc áotay dài trễ vai sát người, mặc chiếc quần jean bó sát, da màu mật ong,mái tóc đen dài xõa sau lưng, dài đến mức khá giống người Đông Nam Á. Cô ấy hát xa xăm, ánh mắt thỉnh thoảng lướt xuống, nháy nháy mắt, chuyểnđộng cùng khách dưới sân khấu.
Mấy người nước ngoài ở bàn bên cạnh đang uống bia, không ngừng vỗ tay huýt sáo về phía cô ấy.
Hai người ăn đồ ăn, nghe hát, Phạm Văn Kiệt uống một hớp rượu vang đỏ, thờ ơ hỏi, “Người đàn ông đó, tôi nghe nói trước đây lái xe cho cậu, sao dámđánh cậu vậy?”
Trần Nham chỉ đơn giản kể sơ sơ sự việc cho anh ta, anh ta có cả một bụng thắc mắc, cũng không tiện hỏi cô.
Chu Tư Hồng nhìn anh ta, sắc mặt không thay đổi, nói, “Động tay động chânmột chút vào xe tôi, bị phát hiện nên chó cùng rứt giậu.”
PhạmVăn Kiệt sửng sốt, một lát sau mới gật đầu, buông dao nĩa trong tay, imlặng rót cho mình ly rượu, uống một mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228925/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.