Trong tiểu khu đã không còn ai đi lại, một chiếc xe tiến vào, bầu bạn cùngmột tràng tiếng rừm rừm trầm thấp, đèn xe chợt lóe lên nơi góc tường,rồi biến mất.
Xung quanh dần yên tĩnh lại.
Tôn Bằng chờ ở dưới lầu ba tiếng.
Hẹn gặp sau khi tan làm xong, Trần Nham không về nhà, điện thoại di động tắt máy. Mất liên lạc rồi.
Ánh lửa lóe lên, anh cầm điện thoại di động châm điếu thuốc. Ánh mắt nhìnchằm chằm điểm sáng màu cam nơi đầu ngón tay, yết hầu của anh di chuyểnlên xuống một cái. Anh tỉ mỉ cảm nhận sự cuồn cuộn của khói thuốc látrong khoang miệng.
Rít hai hơi, anh lại ngẩng đầu nheo mắt nhìnvề hướng cánh cửa sổ kia, suy nghĩ có thể liên lạc với ai để tìm cô.Những chuyện khác đều là thứ yếu, ít nhất xác định được cô an toàn.
Chưa đến chín giờ rưỡi, Trần Nham xuất hiện.
Cô quẹo vào tòa nhà, bất thình lình đụng vào một bóng người.
“Là anh đây.”
Trần Nham khựng lại, nhìn rõ mặt Tôn Bằng, “Làm em giật cả mình… Anh đến lúc nào vậy?”
“Vừa mới đến.”
Ánh sáng nhạt bên ngoài tòa nhà hắt vào phác họa góc cạnh trên khuôn mặtanh, cằm anh vùi trong cổ áo dựng thẳng, anh lạnh nhạt hỏi, “Di động của em đâu?”
Trần Nham nghe được sự khó chịu trong giọng nói của anh, thoáng sửng sốt, lạnh lùng nhìn anh, không lên tiếng.
Bọn họ đang giằng co.
Khuôn mặt Trần Nham trắng bệch, đôi môi khô khốc, tóc hơi rối xõa trên vai,tay trái cô còn đang xách hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228904/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.