Chiếc ga trải giường bị sự vận động của hai người làm cho nhàu nhĩ, tiết trời mùa thu ban đêm khá dễ chịu nhưng không khí lúc này nóng hơn bao giờ hết. Cái chăn bị tung xuống đất từ khi nào, trên giường chỉ còn lại một nam một nữ không mặc gì quấn lấy nhau... Dù chưa nói một lời yêu dành cho nhau nhưng tình cảm của cả hai thì không cần phải suy tính gì nữa, đời này họ nguyện dành cho nhau.
Mơn trớn kích thích khá lâu, Dương nôn nóng muốn thâm nhập vào bên trong ngay tức khắc thì bị Hạnh ngăn lại. Cô không phải không muốn cho anh, cô rất muốn, thậm chí lúc này lửa tình đang bốc cháy rất dữ dội nữa. Nhưng, Hạnh vẫn lăn tăn về chuyện đêm hôm trước, cô vẫn nghĩ mình đã mất đi sự trinh trắng. Sợ làm anh thất vọng nên Hạnh khẽ đẩy người anh lên, bốn mắt nhìn nhau, cô muốn nói nghiêm túc một lần song Dương lại không mấy quan tâm chuyện cô muốn nói. Chẳng có gì quan trọng hơn cảm xúc lúc này, chuyện tày trời gì vẫn nên để sau đi. Nghĩ là làm, Khẽ tách hai chân Hạnh ra, Dương nhẹ nhàng tiến vào bên trong. Mới tiếp xúc nơi cửa cấm thôi anh đã thấy não bộ muốn nổ tung ra rồi, một cảm giác đê mê đến nghẹt thở, cảm giác này anh đã mong chờ biết bao lâu.
Anh sẽ không hối hận chứ?
Hạnh thốt ra câu vô nghĩa đó khiến Dương ngạc nhiên, lẽ ra phải là anh nên nói câu này, anh chiếm đoạt cô thì anh mới là người phải áy náy. Hạnh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-dinh-menh/2865426/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.