Thật sự mà nói, với tuổi tác hiện tại của Nhị hoàng tử, thú trắc phí cũng coi như bình thường.
Dù gì thì dựa theo quy củ, hoàng tử cần phải thú thê rồi mới được xuất cung xây phủ, mặc dù tình huống của Nhị hoàng tử đặc thù, nhưng nếu đã hồi kinh từ đất phong về, vậy thì chuyện thú thê tất nhiên phải đặt lên trên rồi, cho dù nghênh thú chính phi hay là trắc phi cũng đều là chuyện sớm hay muộn.
... Đường Tô Mộc liều mạng an ủi mình.
An ủi cái con khỉ ấy!
Nếu như đối phương thật sự thú trắc phi, vậy y ở chỗ này là thế nào đây?
Đường Tô Mộc hít sâu một hơi, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không nhịn nổi nữa, xoay người đá văng cửa phòng ra.
"Họ Kỳ kia, ngươi ra đây cho ta, nghe nói ngươi muốn nghênh thú trắc phi có phải không?"
Yên lặng.
Yên lặng tới nỗi chết lặng.
Đường Tô Mộc đá cửa rồi mới phát hiện, trong thư phòng vốn không chỉ có hai người là Nhị hoàng tử và Ngụy công công, mà là một đống mạc liêu dưới quyền Nhị hoàng tử, cộng lại có chừng mười mấy người.
(*Mạc liêu: quan viên trợ tá cho các tướng soái)
Tầm mắt mọi người đều dồn tới, thậm chí có người vô tình làm rơi ly trà trong tay.
Ờm.
Đường Tô Mộc đứng im tại chỗ, xấu hổ tới nỗi muốn tìm ngay một cái hố rồi nhảy xuống.
Cuối cùng vẫn là Kỳ Ninh lấy lại tinh thần đầu tiên, biểu cảm trên mặt cực kỳ dịu dàng: "Sao lại về sớm thế này? Đều là do ta không tốt, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907852/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.