Mặc dù không có vấn đề về giao tiếp xã hội, nhưng Đường Tô Mộc thật sự không thích ứng được với loại yến hội có nhiều người tập trung một chỗ thế này.
Cũng may bây giờ thân phận y đặc biệt, trái lại cũng không có ai dám tùy ý tiến tới bên cạnh y tự tìm không vui, một mình y ngồi một chỗ uống chút trà, ngắm hoa, thuận tiện trêu chọc bé con trong lòng một chút, cũng coi như thanh tĩnh.
Tiệc thưởng hoa nhanh chóng đi đến hồi kết, bởi vì lo lắng cho muội muội, Đường Tô Mộc cố ý tìm một chỗ hở, kéo Đường Tâm Dao đang định trở về phủ qua một bên, hỏi thăm cuộc sống của nàng dạo này thế nào, có gặp khó khăn gì hay không.
Mặc dù Đường Tâm Dao nghi ngờ nhưng vẫn thành thật đáp lời.
Đường Tô Mộc gật đầu. Trước đó y còn lo vì chuyện mình bị trục xuất khỏi phủ mà Đường Tâm Dao và Đường Tranh cũng sẽ bị liên lụy theo, xem ra hiện giờ vẫn khá tốt.
"Đúng rồi, muội vẫn luôn ở kinh thành, có biết ở trong kinh thành có ai là người có vận may cực kỳ tốt không?" Đường Tô Mộc đột nhiên hỏi.
"Hả?" Đường Tâm Dao sửng sốt một chút.
"Không có gì, chỉ là đột nhiên ta nghĩ đến thôi, nếu muội không biết thì..."
"Chuyện đó..." Đường Tâm Dao chớp mắt một cái: "Nhị ca đang nói tới Tấn vương điện hạ sao?"
"Trước đó ta có nghe Đại ca nhắc qua, huynh ấy nói khi còn nhỏ vận may của Tấn vương điện hạ tốt lắm, cùng chơi xạ phúc với người khác, mười lần thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-moe-no-kiem-tien-nho-luyen-dan/907851/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.