Sở Hưu tay niết Khoái Mạn Cửu Tự Quyết, chín thức ấn pháp hợp nhất, liên tục đánh ra. Chỉ trong chớp mắt phật quang bừng bừng, cương mãnh hùng hồn tới cực điểm.
Lão tổ Đổng gia dùng thủ đoạn ẩn giấu thanh. kiếm gãy, nhưng lúc này hắn đã không cách nào tấn công, chỉ có thể phòng ngự. Cho dù vậy lão tổ Đổng gia cũng bị Sở Hưu đánh hộc máu, cánh tay cầm kiếm cũng run rẩy.
Lão tổ Đổng gia vừa hộc máu vừa giấy dụa nói: “Đống gia ta thật sự không có Thất Đại Hạn!"
Hắn biết mình chắc chắn sẽ chết, giờ chỉ hy vọng. Sở Hưu tin tưởng mình, buông tha cho Đổng gia một lần.
Nhìn lão tổ Đổng gia, gương mặt Sở Hưu đột nhiên nở một nụ cười khó hiểu, truyền âm cho lão tổ 'Đổng gia nói: 'Đương nhiên ta biết Đổng gia các ngươi không có Thất Đại Hạn, từ đầu ta đã biết!”
Lão tổ Đổng gia đột nhiên trợn tròn hai mắt nhìn vẻ mặt của Sở Hưu, rốt cuộc hẳn cũng hiểu. Đáng tiếc, mọi chuyện đều đã muộn!
Chín ấn của Khoái Mạn Cửu Tự Quyết hợp nhất, chỉ trong chớp mắt phật quang bừng lên rực rỡ, lão tổ Đổng gia trực tiếp bị đánh nát tâm mạch. Vết máu hung thú trên thanh kiếm gãy kia cũng bốc hơi, chỉ còn một thanh tàn kiếm đã mất đi linh tính rơi xuống dưới đất
Lúc này bên phía Đống gia, Đổng Tê Khôn còn đang phí sức ngăn cản Uông Huyết Ngưng. Đúng lúc này một lưỡng sáng vàng kim lại đột nhiên xuyên qua hậu tâm của hắn. Khoảnh khác này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3516018/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.