Hồ lô rượu lớn cỡ bàn tay đã chặn đứng một trong bảy thanh ma đao của Sở Hưu, lưỡng sức mạnh đó quả thật mạnh mế vô song.
Hừ lạnh một tiếng, trên Sân Đao ma khí bộc phát, trong đó thậm chí còn xen lẫn khí huyết sát.
Trước đó lực lượng của bảy thanh ma đao chủ yếu dẫn phát sân niệm trong lòng đối phương, cho nên lực lượng đơn thuần không quá lớn.
Tới giờ Sở Hưu bộc phát lực lượng cực hạn, hồ lô rượu kia mới phát ra một tiếng nổ, trực tiếp vỡ tan.
Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện trước mặt Hư Hành, lắc đầu nói: "Chậc chậc, hồ lô rượu này của ta làm từ Thanh Đẳng Linh Hồ Lô đấy, giờ vì cứu ngươi mà hỏng mất rồi. Hư Hành sư đệ, đừng quên đền ta một hồ lô đựng rượu, đúng rồi, còn quế hoa tửu bên trong nữa.”
Hư Hành ngơ ngác nhìn Hư Độ trước mặt: “Hư Độ sư huynh, sao ngươi lại tới đây?”
Thật ra trong Đại Quang Minh Tự, tuổi tác Hư Đội còn nhỏ hơn Hư Hành nhiều.
Chỉ có điều bối phận Hư Độ lớn hơn, lại là thủ tọa một trong Tam Đại Thiện Đường, cho nên Hư Hành cũng phải gọi hẳn là sư huynh.
Trong quá khứ tại Đại Quang Minh Tự, Hư Độ là người thiếu đứng đắn nhất, lúc bình thường luôn có vẻ cà phất cà phơ, không có uy nghiêm gì. Hư Hành trước nay không để hẳn trong mắt.
Thế nhưng ai mà ngờ, ngay thời khắc mấu chốt như vậy lại là Hư Độ cứu hẳn.
Hư Độ hừ khế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-luan-ma-chu/3511424/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.