Chương trước
Chương sau
Nhưng Sở Hưu không ngờ lần này Phong Mãn Lâu lại rất công bằng.

Mai Khinh Liên nói: “Thật ra Phong Mãn Lâu làm việc vẫn rất công bằng. Bọn họ không phải tông môn Chính đạo nhưng cũng không thể công khai đứng về phía Ma đạo chúng ta được.

Lần này có thể do Trương Thừa Trinh gây ra động tĩnh quá lớn hay đám tông môn Chính đạo đã nhận ra khí thế quật khởi của Ma đạo không thể chống đỡ, cho nên không tạo áp lực với Phong Mãn Lâu nữa, không động tay động chân vào danh sách kia.

Đây cũng là chuyện tốt, danh tiếng của ngươi trong giới Ma đạo càng lớn, làm việc trong Ma đạo càng thuận tiện!

Đúng lúc Sở Hưu đang định hỏi Mai Khinh Liên có ý gì, Mai Khinh Liên lại đột nhiên lộ vẻ nghiêm nghị nói: “An Lưu Niên là do ngươi gi

Sở Hưu nhíu mày nói: "Có gì lạ à? Lục tiên sinh nói cho ngươi?"

Mai Khinh Liên hừ khẽ một tiếng nói: “Khi tiểu tử Lục Tấn kia không nói cho ta, ta đã đoán được rồi.

An Lưu Niên đâu phải kẻ ngu, dẫu sao cũng là người lão luyện trên giang hồ, cho dù tiến vào Tiểu Phàm Thiên cũng không thể bất cẩn để bị giết như vậy, lại còn chết vô thanh vô tức nữa chứ.

Hơn nữa mấy năm gần đây An Lưu Niên luôn kín tiếng giấu tài. Hầu hết thời gian hẳn đều bế quan trong Quan Trung Hình Đường, trừ ngươi ra ta không nghĩ ra ai có lý do giết chết hắn”

Sở Hưu thản nhiên nói: "Một tên gây trở ngại như vậy, làm thịt sớm càng tốt. thánh nữ đại nhân, ngươi mưu đồ tại Quan Trung Hình Đường lâu như vậy nhưng hành động có vẻ quá chậm. Nếu ta không ra tay, có mặt An Lưu Niên, chúng ta có muốn chiếm Quan Trung Hình Đường cũng chẳng dễ dàng gì”

Mai Khinh Liên mày liễu dựng ngược, hừ lạnh nói: “Bước lên hạng nhất Long Hổ Bảng khiến ngươi kiêu ngạo vậy à? Còn chê ta chậm nữa?

Giới Ma đạo trước đó luôn hết sức kín tiếng nói chỉ nhánh Ẩn Ma chúng ta. Nếu ta hành động nhanh một chút, khiến những tông môn Chính đạo phát hiện chút dấu vết, rất có thể bọn chúng sẽ nhúng tay vào.

Còn giờ bất luận Minh Ma hay Ẩn Ma đều quyết định sẽ hành động. Cho dù ngươi không ra tay ta cũng sẽ suy nghĩ về chuyện này.”

Sở Hưu cười hai tiếng, nếu hẳn nhớ không nhầm, lúc trước hẳn đề nghị diệt trừ An Lưu Niên, Mai Khinh

Liên còn cố ky Quan Tư Vũ cơ mà.

Có điều Sở Hưu cũng không chọc thủng lời của nữ nhân thích sĩ diện này, y thần sắc nghiêm túc nói “Thánh nữ đại nhân, An Lưu Niên đã chết, nhánh Ẩn Ma chúng ta sớm muộn gì cũng kHống chế được Quan

Trung Hình Đường. Cho nên giờ ta muốn hỏi một chút, vạn nhất có ngày chúng ta thật sự chiếm cứ Quan Trung Hình Đường, vậy Quan Trung Hình Đường này nên tính là của ai?

Ngươi? Ta? hay là toàn bộ nhánh Ẩn Ma?”

Đây là một chuyện hết sức mẫn cảm, có điều trước đó Sở Hưu không hề hỏi tới.

Mai Khinh Liên là Mai Khinh Liên, y là y, nhánh Ẩn Ma lại là nhánh Ẩn Ma.

Giữa các bên có quan hệ nhưng lại có độc lập riêng của mình, sau này phân chia thế lực ra sao là chuyện rất quan trọng.

"Trước kia thực lực Sở Hưu không đủ, y cũng không có tư cách hỏi câu này.

Nhưng giờ Sở Hưu đã đứng đầu Long Hổ Bảng, hai thân phận Sở Hưu và Lâm Diệp hợp lại cùng nhau thậm chí đủ sánh ngang với một số tông sư võ đạo có danh tiếng trên giang hồ. Cho dù không có bất cứ ô dù gì, Sở Hưu cũng không sợ bất cứ ai. Chính vì vậy giờ y mới có tư cách mặt đối mặt với Mai Khinh Liên hỏi câu này.

Mai Khinh Liên nhìn chằm chằm vào Sở Hưu nói: "Ngươi cũng thật thẳng thắn. Chẳng qua như vậy cũng tốt, nói trước luôn đỡ phải như đám tông môn Chính đạo dối trá, bên ngoài thì xưng huynh gọi đệ, bên trong lại đấu đá không ngừng.

Bên phía nhánh Ẩn Ma ngươi cứ yên tâm, thứ tự ngươi tranh được, nhánh Ẩn Ma sẽ k cần.

Nhánh Ẩn Ma không phải tông môn, nói chính xác hơn nó chỉ là một liên minh. Mọi người đều có thế lực riêng, liên hợp lại vì chung mục tiêu.

Cho nên dù ngươi không nhận được những ưu đãi hay tài nguyên như các tông môn kia nhưng cũng không cần lo lảng sẽ gặp bất công hay đối xử không tốt gì.

Trước mắt nhánh Ẩn Ma chỉ do những lão tiền bối Ma đạo rất có tư cách như Ngụy Thư Nhai tiền bối trấn giữ. Trừ phi có chuyện liên quan tới vinh nhục toàn bộ Ma đạo như Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma lần trước, bằng không nhánh Ẩn Ma sẽ không tùy tiện tụ tập.”

Nói xong, ánh mắt Mai Khinh Liên nhìn thẳng vào Sở Hưu, một lưỡng nhịp điệu lặng lẽ tỏa ra, kích động thần kinh của Sở Hưu.

Mai Khinh Liên chậm rãi mở miệng, giọng nói như nỉ non: “Vẽ phần hai ta, ta cũng không dám nói chắc. Giờ ta ta có thể tin tưởng ngươi không?”

Tinh thần lực Sở Hưu cường đại tới mức nào? Thậm chí đã sánh được với đại đa số tông sư võ đạo.

Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp thi triển, tỉnh thần lực của Sở Hưu như một vòng xoáy, phá tan nhịp điệu kia

Y nhíu mày, thản nhiên nói: “Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông quả thật bất phàm. Có điều thánh nữ đại nhân, ngươi đừng có dùng chiêu này trước mặt ta? Ngươi còn sợ ta không nói thật chắc?”

Mai Khinh Liên thần sắc nghiêm nghị nói: “Ta không nói đùa mà là nói thật. Sở Hưu, ta càng lúc càng không nhìn thấu được ngươi.

Thật ra thứ ta muốn rất đơn giản, chẳng qua là thanh danh cũng truyền thừa của Âm Ma Tông mà thôi.

Trước đó ngươi cười ta ẩn nấp trong Quan Trung Hình Đường lâu như vậy vẫn không tiến triển. ta thừa nhận chuyện này không liên quan gì tới tình cảnh của giới Ma đạo. Chẳng qua là ta không am hiểu quyền mưu cho nên trong một số quyết định có phần thiếu quyết đoán, bỏ qua rất nhiều cơ hội tốt.

Khi Âm Ma Tông còn tồn tại, ta là thánh nữ, bên trên có tông chủ, bên dưới có cả đống đệ tử. Những thứ này không đến phiên ta quan tâm, cũng không cần ta quan tâm.

Giờ Âm Ma tông chỉ còn lại mình ta, ta không ảo tưởng tới chuyện dùng sức mình mình dựng lại Âm Ma Tông, nhưng ta muốn lưu lại chút hương hỏa truyền thừa cho Âm Ma Tông.

Tiểu tử Lục Tấn kia giúp ngươi vô tư như vậy là vì muốn kết thiện duyên với ngươi, sau này Vô Tướng Ma Tông có liên thủ kết minh với ngươi cũng thuận tiện.

Giờ ta giúp ngươi, thậm chí có thể giúp ngươi nắm lấy toàn bộ Quan Trung Hình Đường, liệu ngươi có thể giúp ta xây dựng lại một Âm Ma Tông trong nhánh Ẩn Ma hay không? Không căn quá cường đại, chỉ cần một thanh danh, một truyền thừa là được”

Mai Khinh Liên nhìn chấm chãm vào Sở Hưu, mục đích của nàng vẫn luôn đơn giản, nhưng nàng lại không biết suy nghĩ của Sở Hưu. Đây cũng là nguyên nhân khiến nàng không thể hoàn toàn tin tưởng Sở Hưu.

Mai Khinh Liên có thực lực, nhưng nàng ẩn nấp bên người Quan Tư Vũ nhiều năm như vậy nhưng không gây dựng được bao nhiêu thế lực, thậm chí không giải quyết được An Lưu Niên. Chuyện này đủ chứng minh Mai Khinh Liên không am hiểu mấy chuyện âm mưu quyền thế, muốn xây dựng lại tông môn đã khó lại càng khó.

Một người có truyền thừa với một tông môn có truyền thừa là hai chuyện khác nhau. Mai Khinh Liên có thể sống một mình, nhưng nàng không có năng lực xây dựng, quản lý, xử lý mọi chuyện của một tông môn.

Bồi dưỡng người có năng lực cũng là một lựa chọn rất tốt. Mai Khinh Liên không căn khống chế một tông môn, nàng chỉ căn khống chế một người là đủ.

Sở Hưu đã từng là một trong số nhân tuyển như vậy. Có điều theo thực lực Sở Hưu càng ngày càng mạnh, thậm chí uy thế trong Quan Trung Hình Đường còn đến sau mà vượt trước. Giờ Sở Hưu đã hoàn toàn có tư cách ngồi ngang hàng với Mai Khinh Liên. Cho nên Mai Khinh Liên không nghĩ tới chuyện khống chế Sở Hưu nữa. Nàng chỉ nghĩ tới hợp tác.

Thậm chí lúc này tới phiên Mai Khinh Liên phải cẩn thận, bởi nàng cũng không dám chắc hợp tác với Sở Hưu, một kẻ mà tâm tư thâm trầm tới mức không ai đoán nổi ranh giới cuối cùng là đâu, rốt cuộc là phúc hay là họa?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.