06. Phụ Thân Đại Nhân
Lâm Tuyển Tuyển chết rồi, là vì tự sát mà chết, lúc đưa đến bệnh viện cũng đã vô phương cứu chữa, trước khi chết chỉ kịp nói với Chu Thế Dương một câu: Anh hy vọng tôi là ánh sao rực rỡ, thế nhưng cả đời tôi đều bị anh phá hoại, tôi chỉ còn là khối thiên thạch chẳng ai thèm thôi.
Câu này viết ở một quyển sách tên là Bản Bút Ký, được Chu Tuyển Danh tìm thấy năm hắn lên tám. Hắn giấu nó ở dưới gối của mình. Chu Thế Dương mỗi tối đều đến phòng hắn kể chuyện cho hắn nghe. Hôm nay ông kể cho hắn nghe về <Nàng tiên cá>, thật ra thì câu chuyện này hắn nghe cũng phát chán, nhưng hắn vẫn không lên tiếng, chỉ yên lặng mà nghe, nghe được tiểu Mỹ Nhân Ngư sau khi hóa thành bọt biển rồi được con gái của bầu trời mang đi, trong lòng hắn hơi xao động, hắn hỏi baba, mama có phải cũng được con gái của bầu trời mang đi không ạ? Chu Thế Dương dừng lại, nháy mắt trở nên trầm mặc, hỏi, sao hôm nay con lại nhớ đến mama thế?
Chu Tuyển Danh nhìn ông, dưới ánh đèn, baba hắn che miệng, như một tấm điêu khắc nghiêm túc. Hắn nhớ tới hôm nào đó đã nghe thấy người giúp việc lén lút trò chuyện.
""Baba, bọn họ nói, con chính là thứ cứu rỗi cuộc hôn nhân thất bại của hai người, là sao ạ?""
Ba ba con ngồi ăn cơm, chẳng khác gì My và Liên Xô đang chiến tranh lạnh.
Chu Thế Dương và Chu Tuyển Danh ngồi ở hai bên, Chu Tuyển Phỉ bị kẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-khong-ly-hon-giu-lai-an-tet-a/3891529/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.