Hôm đó, Tống Trường An lái xe cực kỳ sảng khoải tự tin.
Kịch kình kịch, âm thanh của chiếc xe từ lúc vang lên liền không hề dừng lại, chiếc xe đen chở ấu tể lông tóc bù xù từ bên trái vọt sang bên phải, lại từ bên phải vọt sang bên trái, toàn bộ căn phòng đều để lại dấu vết bánh xe, tấm thảm mềm như bông bị ép xẹp lép thành từng cục từng cục.
Khi tới là đứng trên vai Arnold mà tới, khi về lại kiên quyết cự tuyệt lời mời của Arnold, cửa phòng mở ra, chiếc xe con xuyên qua hành lang làm trò trước mặt rất nhiều người lại "Kình kịch" quay về phòng mình.
Tống Trường An biết cậu vốn nên cảm thấy xấu hổ một chút, nhưng mà chiếc xe này thật sự chơi quá là vui, dù sao trên mặt cậu cũng toàn là lông cho nên không thấy gì đâu, vậy là cậu cũng liền buông thả chính mình.
Điều duy nhất cậu thấy tiếc nuối chính là chiếc xe bị cậu chơi cả một ngày, sau khi đi qua tấm chắn thủy tinh, chuẩn bị về tới nơi cậu thường sống thì rốt cuộc cũng dùng hết năng lượng, mặc kệ cậu có đạp như thế nào cũng không phát ra âm thanh "Kình kịch" nữa.
Lúc này cuối cùng Tống Trường An cũng nhớ ra phương tiện di chuyển chạy bằng cơm là Arnold, bất đắc dĩ kêu Arnold đưa cậu trở về, nhân tiện bổ sung năng lượng cho con xe của cậu nữa.
Vì ban ngày chơi quá vui, cho nên tối nay Tống Trường An ăn uống ngủ nghỉ cực ngon, cả đêm cũng mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-hamster-long-vang-cuoi-cung-cua-vu-tru/2505691/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.