Mộ Thiên Tầm cười cợt rời đi khi phát hiện mình đã đoán đúng tâm ý của đối thủ một mất một còn. Hắn nghĩ về người mà mình vừa cưỡng ép có một nụ hôn vào mấy ngày trước -một thầy giáo họ Lục không gì đặc biệt. Nhưng vô tình lại trùng khớp với gu người tình của cả hắn và Châu Bách Chi.
Ai mà ngờ Châu Bách Chi lần này lại động tâm. Mộ Thiên Tầm cười khà khà, trong lòng nhộn nhạo những kế hoạch đen tối xấu xa. Hắn lấy điện thoại nhắn tin cho một số quen thuộc, là một dãy số không được lưu tên.
Đêm đó, Phùng Nghiêu xuất hiện tại khách sạn cao cấp nhất nước A, trên căn phòng xa hoa nhất, lộng lẫy nhất cũng xa vời và phù phiếm nhất. Đáng lẽ với thân phận của mình, em sẽ không bao giờ được đặt chân vào đây với tư cách như một chủ nhân.
Phùng Nghiêu lặng lẽ nhìn khói thuốc lượn lờ trong phòng. Trái tim mệt mỏi và nặng trĩu của em càng thêm chán nản.
"Đến rồi sao bảo bối? Còn giận tôi sao? Đừng giận tôi mà. Hôm đó tôi chỉ lỡ uống say mà thôi."
Mộ Thiên Tầm dập tắt điếu thuốc đắt tiền, phả một làn khói vào mặt người đối diện. Hắn vẫn cợt nhả và trêu đùa như trước. Khói thuốc có lẽ đã che đi nỗi buồn trong mắt Phùng Nghiêu.
Thật ra Phùng Nghiêu thấy hắn không cần giải thích. Không một thứ rượu nào có thể làm nam nhân say và đi hôn một người mà nam nhân không muốn. Huống chi kẻ đó lại là Mộ Thiên Tầm.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-thoang-qua/3422096/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.