Nếu Kiêu Vương điện hạ nguyện ý, hắn còn có thể tắm cùng Côn, bơi cùng Bằng
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Rốt cuộc thì xe ngựa to chừng nào, giờ có khiêng một chiếc giường vào đấy chắc chắn vẫn còn kê được. Liễu Huyền An chưa từng thấy xe ngựa nào lớn như vậy, y bước lên ngắm nghía một vòng, cũ thì cũ thật, nhưng trong sự cũ kỹ ấy lại ẩn chứa một loại thủ pháp giả dạng chân thành gọi là 'cố gắng muốn làm cho nó mới lên', có thể thấy được Thạch đại nhân quả thực đã và đang có hạn về mặt nguyên vật liệu, dốc hết sức mình.
A Ninh ôm hành lý đi tới: "Công tử đang cười gì thế?"
Liễu Huyền An không cười gì cả, chỉ là bởi chiếc xe ngựa này mà y cảm thấy Kiêu Vương điện hạ cũng quý trọng mối tình nghĩa này, rồi lại nghĩ tới những thi nhân cũng miêu tả về tình bằng hữu, ví dụ như "Trong đời đâu mấy lần cười đã; nâng chén mà say nghiêng ngả nào" (*),hay "Tâm đầu ý hợp cùng nâng chén; liễu rủ bên lầu, ngựa buộc cương" (**),đều là cảnh và tình rất đẹp rất hiệp nghĩa, cho nên nỗi luyến tiếc khi chưa kịp từ biệt đàng hoàng đã bị ý thơ khuấy loãng. Y ngồi trong xe ngựa mềm mại, định bụng tính toán cẩn thận những chỗ có thể mua được rượu ngon ở thành Bạch Hạc, có thể biến thành một hồi say khướt khi gặp lại.
(*) 一生大笑能几回, 斗酒相逢须醉倒. (Nhất sinh đại tiếu năng kỷ hồi, đẩu tửu tương phùng tu tuý đảo.) _ Trích "Lương Châu quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188605/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.