Diện tích thành Bạch Hạc không tính là quá rộng, cũng không nằm trong khu vực giao kết tất yếu, nhưng vì có Bạch Hạc sơn trang ở đây, cho nên vẫn phát triển vô cùng náo nhiệt phồn hoa, tiểu thương ở khắp nơi đều tới đây làm ăn buôn bán, giá cả của các cửa hàng còn cao hơn cả giá đất, văn hoá đa dạng nhiều màu sắc giao hoà đến từng cấp độ, có thể so với vương thành trong mơ.
Lúc này đã gần tới giờ cơm chiều, sinh ý trong tửu lầu thuận lợi đông đúc, người kể chuyện ở trà lâu cũng đang chuẩn bị mở sân khấu, trên đường phố rộng ràng tấp nập, còn có một nhóm văn nhân, bọn họ đang ngồi ở bồn hoa vui đùa cùng một nhóm ca cơ, lấy thơ phổ thành khúc ca mới, thi nhau đoán xem cuối cùng khúc nào sẽ thịnh hành khắp toàn thành, trở thành khúc lưu hành mới, rượu say tai đỏ, ngọc hổ phách sáng rực.
Gần đây thành Bạch Hạc ngày nào cũng sẽ diễn ra những tình cảnh không khác nhau là mấy, nhưng hôm nay lại có chút lạ lẫm, chỉ vì bỗng có người hô to: "Liễu nhị công tử tới!"
"Ô!" Lên tiếng đầu tiên chính là nhóm ca cơ xinh đẹp kia, các nàng đặt chén rượu xuống, chân trần giẫm lên mảnh gấm vân mây trên mặt đất, bàn tay với móng tay được sơn kín nắm lấy rào chắn, say khướt nhô người ra bên ngoài xem. Mà những người khác cũng theo nhau chen chúc tới bên lan can, thậm chí còn có rất nhiều nam nhân cao lớn thô kệch —— chắc bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188603/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.