Vốn chỉ muốn trêu một câu, không ngờ Liễu Huyền An thật sự bị hắn đánh thức.
Thời khắc mở mắt ra, đỉnh giường khắc hoa và người ngồi bên giường chồng chập lên nhau thành những ảo ảnh sặc sỡ, qua một lúc lâu mới phân tách rõ ràng. Khóe môi Lương Thú kéo cao, gập ngón tay gõ gõ lên trán y như muốn gọi người đang mơ màng giữa cõi thần tiên quay trở về. Liễu Huyền An không phản ứng, mày hơn nhíu, tuy đang đối diện Lương Thú nhưng mắt lại không nhìn hắn, trước sau vẫn mờ mịt không tiêu cự.
Qua nửa ngày vẫn không tỉnh táo nổi, y bèn nhắm mắt lại, xem chừng là muốn tiếp tục ngủ.
Kiêu Vương điện hạ địa vị cao quý trẻ tuổi lỗi lạc, đi đến bất kỳ đâu trong lãnh thổ Đại Diễm tuy không đến mức vạn người truy phủng, xe ngựa rình rang, nhưng lễ nghĩa thì không ai được thiếu. Thái độ không coi ai ra gì như Liễu nhị công tử, nếu đặt trên người khác tám phần đã bị đánh —— có điều y đúng là bị đánh, bị Lương Thú dùng sức gõ một cái thật mạnh, hung tợn nói: "Không cho ngủ!"
Liễu Huyền An đành phải miễn cưỡng tỉnh, đầu óc vẫn loạn đến kêu ong ong. Lương Thú xách y ngồi thẳng dậy: "Sống bốn vạn tám ngàn năm rồi mà vẫn bị hai tên man di dọa thành như vậy à?"
"......"
Môi Liễu Huyền An hơi động đậy như muốn giải thích, nhưng cuối cùng không nói gì, chỉ thở dài một tiếng lại muốn nằm vật xuống giường.
Lương Thú kéo tóc y.
Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188596/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.