Liễu Huyền An ngừng động tác trên tay, hỏi: "Vậy làm thế nào mới được?"
Lương Thú cân nhắc, ít nhất phải có tam thư lục lễ đi, hắn đường đường là Kiêu Vương điện hạ thân phận rất tôn quý. Nhưng sau lại nghĩ, chiếu theo trình độ lười biếng của đối phương, vạn nhất nhìn thấy quy trình cưới hỏi quá rườm rà, người ta ngại phiền phức lại chạy mất thì sao, thế chẳng phải mình mất nhiều hơn được? Vì thế lập tức không cần thư mà cũng chẳng cần lễ, thậm chí danh phận cũng không màng —— Nói lại thì, trên thế gian này có ai đầu óc ngu muội đến mức đôi co rõ ràng với người trong lòng đâu?
Chuyện tình yêu trước nay luôn không thanh không bạch, cứ thế quấn thành một đoàn dính vào một chỗ. Lương Thú hắng giọng một chút, chỉ vào nồi: "Hình như có mùi khét kìa."
Liễu Huyền An giật mình cúi đầu tiếp tục khuấy, mùa đông mặc nhiều lớp quần áo không tiện làm việc, chưa khuấy được vài nhát cánh tay đã mỏi nhừ, Lương Thú liền nhấc chân đi qua cửa giúp đỡ, nhưng hắn không nhận đũa trên tay y mà giữ người từ phía sau, hơi hơi cúi xuống, lòng bàn tay phủ lên mu bàn tay đối phương, cằm cũng cọ cọ rồi gác thẳng lên đầu vai y.
Diễn giải rất sinh động cảnh tượng thấy mỹ nhân mà nhũn cả người, đứng không vững.
Liễu nhị công tử không có phản ứng gì, thoạt nhìn vẫn bình tĩnh, vẫn thấy ổn, nhưng bên vành tai đã chậm rãi ửng hồng. Lương Thú ngắm một lát, đột nhiên dùng răng nanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188516/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.