Quy củ hàng ngày trong Bạch Hạc Sơn Trang được tính là ít, nhưng ít đến đâu đi nữa cũng không bao giờ cho phép con cháu thò đũa vào chén người ngoài gắp đồ ăn, mà đương nhiên quy củ trong hoàng gia còn khắc nghiệt hơn gấp trăm lần. Liễu Huyền Triệt nhìn tư thế ngủ cực kỳ bất nhã của đệ đệ, bực bội kéo chăn xuống: "Thu chân vào."
Liễu Huyền An đương mơ màng, miệng đáp ứng rất sảng khoái nhưng thân thể lại không nhúc nhích một li. Liễu Huyền Triệt hỏi: "Bình thường Vương gia cũng cho phép đệ ngủ như thế à?"
"Ừm." Tiên ngủ đã bước nửa chân vào cõi mộng trả lời, "Cho chứ."
Đáp xong hai chữ này, y tiếp tục quấn tròn chăn lăn ra ngủ vô tư không tim không phổi, đúng giờ đáp xuống ba ngàn thế giới hội họp với Chu Công, bỏ lại Liễu Huyền Triệt tâm tình phức tạp đến cực điểm tựa như trông thấy toàn bộ dược liệu trong sơn trang bị người ta cắt nhỏ ra rồi trộn chung một chỗ, vừa rối loạn vừa chua chát vừa đau lòng. Hắn thấy mình hít thở không thông, cùng với đó là một phần khiếp sợ "không biết vì sao lại thành ra thế này".
Trong tay không có thước, hắn không thể tiếp tục đánh đệ đệ, chỉ đành sốt ruột thở dài một hơi, nhăn mặt nhăn mày trong bóng tối.
Nhíu mày một lần mất cả đêm, thẳng đến hừng đông mới chợp mắt được một lát nhưng vẫn ngủ không quá yên, không bao lâu sau đã bị ánh nắng ban mai và tiếng động trong phòng làm bừng tỉnh. Hắn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gio-lon-co-chon-quay-ve/2188481/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.