Ngươi... quả nhiên là ngươi
Trước khi đi còn đặc biệt dặn dò Tô Uyển phải chăm sóc tốt cho nương.
Nhìn Tô Tiểu Noãn đi xa, Triệu thị lập tức đỏ hoe vành mắt.
Ngay lúc này, một giọng nói đầy bất ngờ vang lên từ một bên, âm thanh còn mang theo chút run rẩy khó tin.
"Tú Mai?"
Triệu thị ngẩn người, tưởng chừng như mình nghe nhầm, nàng chậm rãi quay đầu lại.
Trong chớp mắt, nước mắt nàng trào ra.
"Căn... Căn Điền?"
Chỉ thấy người đối diện, nghe được tiếng gọi này, kích động cười toe toét. Hắn nhanh chóng bước về phía này.
Triệu thị nhìn bóng dáng ngày càng gần, vẫn cảm thấy mình như đang chìm trong giấc mộng.
Người này rất giống Căn Điền, nhưng lại không hoàn toàn giống Căn Điền.
Bởi vì trong ấn tượng của nàng, phu quân nàng luôn mặc một bộ đồ vải thô, vá chằng vá đụp, lưng hơi còng, gặp người là cười ngây ngô.
Nhưng người nam nhân trước mặt, tuy rất giống Căn Điền nhà nàng, lại mặc lụa là gấm vóc, nhìn qua đã thấy khí chất bất phàm.
"Tú Mai, Tú Mai! Ngươi... quả nhiên là ngươi? Ta cứ tưởng đời này không bao giờ gặp lại được nàng nữa!"
Triệu Tú Mai ngây người nhìn hắn.
"Ngài, ngài nhận lầm người rồi."
Tô Uyển đứng bên cạnh cũng đầy cảnh giác nhìn người này.
Nàng luôn ghi nhớ lời dặn dò của muội muội, xung quanh các nàng luôn rình rập hiểm nguy, bất kỳ người khả nghi nào cũng không được để hắn lại gần nương nàng.
Ngay cả Tô Như và Tô Ý cũng vội vàng chắn trước mặt phu nhân. Đầy đề phòng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5064829/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.