Lão Tô Gia Cưới thê tử
Thực ra Tô Như cũng uất ức, thớt ngựa đã thành ra thế này rồi, tiểu thư sao còn bảo hắn đi nhổ cỏ, nó ăn nổi sao? ╯□╰
Đợi đến khi hắn nhổ một nắm cỏ lớn quay về, liền thấy Tô Ý mới vừa đuổi tới.
Tô Như cầm nắm cỏ đưa đến bên miệng ngựa.
Ai ngờ... thớt ngựa này lại động đậy, nó lại thực sự mở miệng chậm rãi ăn cỏ.
Tô Như thấy vậy sợ đến mức tay cũng không dám cử động, hắn cảm thấy thế giới này thật huyền ảo.
Hắn kinh hãi trợn tròn mắt nhìn miệng ngựa nhóp nhép nhai.
Cụ già người sắp tắt thở rồi mà? Sao vẫn có thể ăn cỏ được chứ? Đợi nắm cỏ này bị Ngựa Hồng Nhỏ ăn xong.
Tô Tiểu Noãn liền bảo Tô Như tiếp tục lái xe bò về Thượng Điền Thôn.
Nàng và Tô Ý tiếp tục chạy theo bên dưới.
Tô Ý kinh ngạc há hốc miệng, lại chạy sao?
Thấy tiểu thư đã bắt đầu chạy rồi, hắn đành phải dùng hết sức lực b.ú sữa nương, cố gắng vận khí, cất chân đuổi theo.
Về đến nhà đã qua giờ Ngọ rồi, Tô Tiểu Noãn cũng lười nấu bữa trưa, vào bếp làm qua loa một chút, lấy ra mấy bát mì thịt kho lòng heo lớn từ trong không gian.
Sau khi mọi người dùng bữa xong, Tô Tiểu Noãn liền bảo Tô Tài cùng vài người xây một cái chuồng ngựa trong sân.
Khi mấy người kia đang bận rộn làm việc, Tô Tiểu Noãn tiến đến bên cạnh chú ngựa đỏ nhỏ trông chừng, thấy nó đã cơ bản hồi phục tinh thần, có thể quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5064793/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.