Một Thớt Ngựa Sắp C.h.ế.t
Tô Tiểu Noãn nghi hoặc nhận lấy.
Mở ra xem, nàng lập tức ngây người tại chỗ.
Nửa ngày sau, nàng ngẩng đầu.
“Cái này... đây là...?”
Hoàng chưởng quỹ cười hiền hậu nhìn nàng, gật đầu.
“Vâng, tiểu thư, cô nương không nhìn nhầm đâu, sau này Túy Tiên Lâu là của cô nương rồi. Công t.ử đã đi đến Phủ nha trước khi đi, và đặt tửu lâu của chúng ta dưới danh nghĩa của cô nương.”
Tô Tiểu Noãn nghe xong, nội tâm bị chấn động sâu sắc, bàn tay cầm mấy tờ giấy khẽ run rẩy, tựa như nặng ngàn cân.
Nam Cung Dực hắn, lại đem Túy Tiên Lâu... tặng cho ta ư? Túy Tiên Lâu hiện tại mỗi tháng có thể kiếm được bốn, năm vạn lượng, một năm là năm, sáu mươi vạn lượng. Một tửu lâu có khả năng sinh vàng như vậy, nói tặng cho nàng là tặng ư?
Tô Tiểu Noãn không muốn, nàng nhét khế ước trả lại cho Hoàng chưởng quỹ.
“Không được, quá quý giá, ta không thể nhận.”
Hoàng chưởng quỹ lại vội vàng trả lại nàng.
“Tiểu thư, cô nương đừng lo lắng, hiện tại chủ t.ử có đại sự cần làm, cũng không có tâm sức để quản lý Túy Tiên Lâu, đây cũng coi như là hắn ủy thác cô nương đừng để Túy Tiên Lâu này sa sút. Tiểu thư, cô nương cứ nhận lấy đi, nếu không lẽ cô nương thật sự cam tâm nhìn tửu lâu của chúng ta dần dần bị các tửu lâu khác đ.á.n.h bại sao?”
Tô Tiểu Noãn do dự rất lâu, cuối cùng mới nhận lấy khế ước trong tay.
Thôi vậy, cùng lắm là sau này gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ut-nha-nong-dung-he-thong-my-thuc-phat-tai/5064792/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.