"Đại nhân, văn thư viện có việc gấp."
Mạnh Diệp nhàn nhạt nhìn ta:
"Phu nhân nghỉ sớm đi, ta đi rồi sẽ về ngay."
Hắn sẽ không về được, đó là lời đe dọa của nữ nhân kia dành cho ta.
Ta quay người gọi hộ vệ Liên Thành mà nhà mẹ đẻ đưa đến.
Người dò la quân tình trên chiến trường, chỉ cần hắn muốn, không có gì là không tra được.
"Tra xem, gần đây lão gia đã đi những đâu."
"Đừng để lộ ra, càng không được đánh rắn động cỏ."
Hắn rất kinh ngạc nhìn ta.
Ta và Mạnh Diệp thành hôn mười lăm năm, từ hồi còn để trần chạy nhảy đã chơi với nhau, tính sơ sơ cũng đã ba mươi năm.
Ta có thể nghi ngờ phụ thân và huynh trưởng nắm giữ quyền lớn sẽ tạo phản, nhưng ta sẽ không tin Mạnh Diệp phản bội ta.
Cũng chính vì vậy, khi bị phụ lòng, bị người gần gũi nhất đ.â.m một nhát sau lưng, mới càng đau.
"Cửa sau văn thư viện có xe ngựa dự phòng của hắn, giờ đi theo, ngươi sẽ tra được rất dễ."
Một khi đã chấp nhận hiện thực, buông bỏ tình cảm, đầu óc sẽ trở nên vô cùng tỉnh táo.
Mạnh Diệp ngày ngày chìm đắm trong văn thư viện, làm sao có thể nuôi sống một người ngay trước mắt ta.
Đại khái là đánh tráo từ văn thư viện rồi trốn đi.
Ta đoán không sai, chỉ trong vài ngày, thông tin của cô nương hắn giấu ở Tây thành, thậm chí cả ba đời tổ tiên, đều được bày trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-tuong-gia/3600750/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.