Hàn Thần Hạo khi nghe những lời nói này của cô thì tim hắn không ngừng đau nhói lên nhưng hắn vẫn cố kìm nén lại bản thân khi nhìn thấy cô không được bình tĩnh rồi lại nở nụ cười chua xót mà nhìn cô sau đó lại nhìn Trình Thiên Vĩ đang đứng nhìn mình rồi nói:
"Cậu giúp tôi chăm sóc cho Nhược Uyển... tôi có việc đi trước."
Nói xong hắn ngay lặp tức rời đi, cô khi thấy hắn đã khuất xa cánh cửa thì ngồi bệch xuống nền nhà hai bàn tay cô nắm chặt lại đau lòng mà òa khóc.
Trình Thiên Vĩ thấy cô như vậy liền đi đến bên cạnh khụy gối đỡ cô đứng dậy đi đến giường ngồi xuống sau đó thì âm trầm lên tiếng:
"Tiểu Uyển... ta biết hiện giờ con đang buồn... nhưng tiểu Uyển à... con đừng nói những lời lúc nãy làn tổn thương đến Thần Hạo như vậy nữa có được không... ta có thể khẳng định với con rằng cậu ấy nhất định sẽ không ra tay với Trần Tuấn Triệt đâu..."
Khi nghe Trình Thiên Vĩ nói những lời này thì cô ngước nhìn anh ta rồi lên tiếng:
"Chú Vĩ... con không muốn ở đây nữa... chú giúp con có được không... chú Vĩ trước giờ con không hề cầu xin điều gì với chú hết... bây giờ thì con xin chú có thể giúp con rời xa nơi này được không... con thật sự rất mệt mỏi lắm rồi."
Anh ta thấy bộ dáng đau lòng này của cô thì thật sự không kìm lòng được mà gật đầu nói:
"Được... chỉ cần con khỏe lại... ta có thể giúp con."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-nuoi-ta-yeu-em/2837489/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.