NHƯNG CỐ ÍCH THUẦN CŨNG KHÔNG NGỜ RẰNG, CÔ HỌC TRÒ CỦA MÌNH ĐÃ THỰC SỰ TÌM ĐƯỢC MỘT NGƯỜI NHƯ THẾ.
“Thái tử phi quá khen rồi.” Miệng của Đỗ thị như đánh Thái Cực, cách suy nghĩ tám trăm vòng.
Thái tử phi ngồi đối diện, vẫn cười vô cùng thân thiết như cũ: “Chẳng lẽ ta nói sai sao? Con trẻ của quý phủ được giáo dưỡng rất tốt.”
“Không dám nhận không dám nhận,” Đỗ thị cuống quít xua tay, “Cùng lắm là không gây chuyện thôi, nói đến giáo dưỡng, quả thật không dám khoe khoang.”
Với xuất thân của Trần thị mà khen ‘giáo dưỡng’ Đỗ gia tốt, đúng là chuyện cười thiên hạ. Ngoài ra có hai ông chồng đang ân oán qua lại, chưa mắng chửi nhau thì đã coi là hai bên khắc chế lắm rồi. Đỗ thị và Trần thị nói xã giao với nhau, trong lòng rất không tự nhiên.
Ai nào có ngờ? Bỗng dưng Thái tử phi lại mời Hình Quốc phu nhân và một vài vị phu nhân đến Đông cung ngồi chơi! Muốn giải hòa hay thế nào đây? Thật tâm hay là kế hoãn binh thôi? Trên mặt Trần thị vẫn vẻ ung dung thản nhiên, âm thầm quan sát Đỗ thị. Bỏ đi thành kiến, phải thừa nhận rằng, vợ chồng Trịnh thị có thể bước tới ngày hôm nay, tất nhiên có chỗ độc đáo riêng. Trần thị cũng chẳng mơ tưởng tới việc chỉ cần trò chuyện mà mượn sức Trịnh gia, tạm thời chỉ bày tỏ thiện ý mà thôi. Đông cung không vừa ý đối với một mẹ kế hữu danh vô thực như Miêu phi, mà nay bằng lòng nhún nhường mời Đỗ thị, thì coi như Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-cua-gian-than/4597514/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.