Chương trước
Chương sau
Phạm Chi Dao nhanh chân lại gần chỗ bà Lan đang ngồi, cô liếc nhìn thấy người phụ nữ trẻ đang ngồi kia. Phạm Chi Dao kinh ngạc, thầm nghĩ, đây không phải là người lần trước lao thẳng vào lòng chồng cô sao.

"Mẹ..."

Bà Lan thấy con dâu gọi thì lập tức dịu giọng với tay về phía cô.

"Lại đây ngồi đi con."

Bà định đi chỗ khác theo lời của con dâu nói cho đỡ rức bực vào thân, nhưng giờ bà đã đổi ý rồi. Cũng có phải là do nguyên nhân từ bà đâu mà bà phải trốn tránh.

Con dâu của bà vào cửa danh chính ngôn thuận, bà chỉ hận không thể gặp một người thì đều khoe ra. Tại sao bà lại phải rời đi, không khéo mấy người bọn họ lại nghĩ là nhà bà có tật giật mình.

"Vâng."

Phạm Chi Dao tuy chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời mẹ chồng. Cô gật đầu khẽ chào mọi người xung quanh rồi ngồi vào ghế bên cạnh bà Lan.

Bà Lan ngồi vắt chéo chân hất hàm nhìn Nguyễn Hồng Thúy đang trợn mắt kinh ngạc nhìn Phạm Chi Dao.

"Hai mẹ con bà đi hay là tôi đi?"

Đừng tưởng bà không biết người đàn bà kia từ ngày bà không cho vợ chồng bà ta mặt mũi, còn tập đoàn Vạn Thịnh luôn tìm cách móc nối lại quan hệ với tập đoàn nhà bà mà không được. Vì thế mà vẫn đi nói xấu bà là ỷ thế kiêu ngạo.

Vậy bà sẽ cho bà ta biết chân chính ỷ thể kiêu ngạo là gì.

Tuy là bà Lan đặt câu hỏi nhưng nhìn tư thế ngồi thì biết chắc là bà không có một chút nhân nhượng nào.

Nguyễn Hồng Thúy chân tay rụng rời nhìn gương mặt thanh tú của người phụ nữ trẻ đang ngồi cạnh bà Lan. Cô ta cảm thấy ánh mắt người phụ nữ kia lóe lên tia sáng nhìn cô ta.

Có phải cô ta đang cười cợt khinh thường cô ta hay không?

Mẹ Nguyễn xám ngoét mặt mày, không ngờ bà Lan không chừa lại đường lùi cho mẹ con bà ta mà lại nó thẳng thừng vào mặt.



Bà ta cười gượng đứng dậy kéo tay con gái đang ngồi đờ người ra.

"Con gái tôi có ý tốt nhưng lại không tìm hiểu kỹ càng nên gây ra hiểu lầm không đáng có. Chúng tôi xin phép đi trước, hôm sau sẽ đến nhà chị tạ lỗi."

"Không cần. Đừng có mà đến nhà tôi. Tôi bận, không có thời gian tiếp.

Bà Lan bổ sung thêm.

"Ở chỗ khác cũng không muốn tiếp."

Câu nói này không khác gì có nghĩa là, từ nay về sau chỗ nào có bà Lan thì không có hai người này. Còn có hai người này thì không có bà.

Bà Lan không thèm để ý đến hai mẹ con đáng ghét đang loạng choạng rời đi. Bà hào phóng giới thiệu con dâu với mọi người.

"Đây là con dâu nhà tôi. Bình thường con bé bận rộn công việc nền không có thời gian ra ngoài với tôi, hôm nay mới có thời gian rảnh đề ra ngoài."

"Tháng sau nhà chúng tôi dự định sẽ tổ chức lễ đính hôn và đám cưới cho hai đứa, đến lúc đó sẽ gửi thiệp mời đến nhà cho mọi người."

Bà quay lại bảo cô.

"Chi Dao, đây là mấy vị phu nhân mà mẹ hay đi uống trà chiều cùng. Con chào hỏi đi."

"Dạ." Phạm Chi Dao vâng lời.

"Cháu chào các cô, cháu tên là Phạm Chi Dao. Cháu là con dâu của mẹ Lan. Về sau mong được mọi người chỉ bảo nhiều hơn."

Mấy vị phu nhân tròn mắt lặng lẽ nhìn nhau, đều âm thầm đánh giá người phụ nữ trẻ mới đến này. Không phải mấy tháng trước bà Lan vẫn còn uề oải vì con trai không có ý định lấy vợ hay sao. Tự nhiên bây giờ lại dẫn luôn một cô gái xinh đẹp rồi còn gọi là con dâu rất tự nhiên.

Nhưng ở đây toàn là vị phu nhân sành sỏi giao tiếp, thấy thái độ che chở của bà Lan đối với cô con dâu này, ai cũng ngầm hiểu phải làm gì tiếp theo.



Bà phu nhân mập mạp là người đầu tiên lên tiếng cười nói trêu ghẹo.

"Ôi chị Lan giấu kỹ thế, hôm nay mới chị dẫn con dâu ra gặp mặt chúng tôi. Chị sợ chúng tôi bắt nạt con dâu chị hay sao?"

"Đúng đấy. Thế mà đến tận nay mới được con dâu chị."

"Nhìn xem đúng là xinh xắn."

Một vị phu nhân đột nhiên hỏi.

"Cháu bao nhiêu tuổi rồi? Con cái nhà ai? Trước đến nay cô chưa từng gặp cháu ở bữa tiệc nào thì phải?"

"Ừ, trước nay cô cũng chưa gặp cháu bao giờ. Bây giờ cháu đang công tác ở đâu?"

Đây cũng chính là trọng điểm mấy người này tò mò. Bọn họ muốn biết xem người được lựa chọn về làm dâu nhà họ Trần sẽ có gia thế như thế nào. Không biết là thiên kim nhà ai mà có thể lọt vào mắt xanh của người lạnh lùng như Trần Đình Phong.

Bà Lan có chút lo lắng, sợ con bé có gì không thoải mái với những câu hỏi như thế này. Trong cái giới thượng lưu này thì việc xem xét xuất thân rồi từ đó đánh giá mối quan hệ là chuyện ngầm xem là bình thường.

Bà Lan sợ con bé không biết rồi sẽ bị tổn thương.

Phạm Chi Dao bình tĩnh trả lời.

"Cháu đang làm ở phòng nghiên cứu ở bệnh viện đại học A. Vài năm trước cháu sống ở nước ngoài, cháu mới về nước được vài tháng. Gia đình cháu không ở thủ đô nên không có cơ hội gặp mọi người."

Mấy vị phu nhân ngạc nhiên, không nghĩ rằng cô tiểu thư lại không vào làm trong tập đoàn nhà mình hay theo những ngành về nghệ thuật mà lại làm công việc nghiên cứu khô khan.

Không biết là con cái nhà ai nữa.

Một người không nén nổi tò mò.

"Bố mẹ cháu là..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.