Bà Lan và Phạm Chi Dao bước vào trong thang máy, nhấn nút lên tầng thượng. Bà Lan áy náy nói với con dâu.
"Con thật sự cảm thấy ổn chứ? Nếu con không thích thì chúng ta đi chỗ khác cũng được."
Lúc nãy bà bị chọc tức quá nên ngay lập tức đồng ý chuyện đến buổi hẹn trà chiều này với những người khác mà quên chưa hỏi xem con dâu có đồng ý hay không. Nhỡ con bé thấy không thoải mái thì đó là do lỗi của bà.
Phạm Chi Dao lắc đầu, cô tựa đầu vào vai mẹ chồng làm nũng.
"Con ổn mà mẹ. Trước sau gì thì con cũng sẽ gặp mấy người đó, con cũng muốn cùng mẹ đi chơi mà."
Bà Lan thật lòng đối xử tốt với cô, cô cũng không nỡ lòng thấy bà bị người khác làm khó.
Mắt bà Lan sáng lên, càng ngày con dâu lại càng thân thiết với bà. Hành động khi ở cạnh bà cũng tùy ý hơn xưa rất nhiều. Đây là một dấu hiệu tốt.
"Được, lất nữa con cứ ngồi cạnh mẹ. Không thích kẻ nào thì không cần phải tiếp chuyện với kẻ đó. Có mẹ ở đây, không có kẻ nào dám bắt nạt con đâu."
Phạm Chi Dao mỉm cười.
"Dạ."
Có mẹ chồng ở đây chống lưng cho cô thì cô còn sợ gì nữa.
"Ngồi với mấy người khi một lúc thôi, sau đó mẹ dẫn con sang cửa hàng trang sức bên cạnh. Cửa hàng trưởng đã gọi điện cho mẹ bảo vẫn còn để lại cho mẹ một cái vòng cổ hồng ngọc vừa mới được nhập về. Sang đấy mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568400/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.