Phạm Chi Dao nghe xong câu hỏi của bà Lan thì có chút dở khóc dở cười, không biết phải trả lời sao cho phải. Cô hướng ánh mắt trông chờ giải cứu về phía Trần Đình Phong ở phía sau.
Bà Lan thấy cô bé này không trả lời mình mà lại quay lại nhìn đứa con trai bà, bà lại càng thêm nóng vội. Bà kéo tay Chi Dao, bảo cô:
"Con đừng nhìn cái thằng nhóc đó, nhìn bác đây này..."
"Con nói xem có được hay không."
Chi Dao vẫn chần chừ, cô nói nhỏ với bà.
"Bác gái, bác không cần làm thế này với cháu đầu. Cháu..."
Cô chưa kịp nói hết nửa câu sau thì đã bị bà Lan ngắt lời. Bà có chút kích động, con trai bà đã chờ đợi gần bảy năm trời. Đến bây giờ mới có chút tiến triển, nhưng với tốc độ này thì không biết đến bao giờ mới thành công.
"Cháu đừng vội từ chối."
"Con xem, nhà bác chỉ có mỗi một đứa con trai, con về đây làm dâu thì tất cả mọi thứ sẽ là của con. Con trai bác tuy có cái tật xấu là ngang ngạnh nhưng mà nhìn chung thì cũng đẹp trai, thân thể khỏe mạnh, kinh tế ổn định, toàn bộ tập đoàn là của nó."
"Ông nhà bác đã về hưu, suốt ngày chăm sóc cây cối gì đó. Bác có hơi ngốc một chút nhưng tuyệt đối sẽ không làm bà mẹ chồng khó tính. Hai đứa muốn sống ở đâu thì ở, chúng ta sẽ không ép buộc phải về nhà sống chung.
Nếu con bận rộn thì chúng ta có thể trông con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568377/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.