Bà Lan bỗng cảm thấy cứ thế này mà nói chuyện luôn thì có vẻ quá qua loa đối với con bé. Bà còn chưa kịp chuẩn bị quà xin lỗi cho con bé, còn quà gặp mặt lần đầu cho cháu nội.
Giờ bà gọi điện thoại về cho chồng bắt ông ấy lập tức đi mua rồi mang đến thì liệu có kịp không nhỉ?
Phạm Chi Dao thấy bà Lan chỉ gọi mình rồi lại cứ đứng bần thần nhìn hai mẹ con cô thì cô đành mở lời trước.
“Nếu bác không có chuyện gì thì chúng cháu xin phép đi trước.”
Bà Lan hốt hoảng, con dâu với cháu nội của bà lại chuẩn bị chạy mất. Bà kéo tay Phạm Chi Dao, giọng điệu gần như là van nài.
“Từ từ.”
Bà Lan căng thẳng, cẩn thận sắp xếp lại từ ngữ trong đầu rồi mới hỏi dò Phạm Chi Dao.
“Cháu có thể nói chuyện với bác một lát được không?”
Như sợ Chi Dao nghĩ ngợi nhiều, bà Lan mau chóng bổ sung thêm.
“Bác không có ý xấu gì với hai mẹ con cháu cả. Chỉ là bác nghĩ chúng ta cần nói chuyện một lát.”
Phạm Chi Dao ban đầu định từ chối, giữa cô và mẹ của bạn trai cũ hình như không có gì để nói với nhau hết cả. Nhưng cô nhìn lại Tiểu Hòa đang nắm tay mình, có vẻ chuyện này thực sự không giấu được nữa. Bà ấy cũng không phải là đồ ngốc, cũng không dễ lừa gạt đến thế.
Phạm Chi Dao thầm thở dài trong lòng, sao con cô mang nặng đẻ đau mà sinh ra lại giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568345/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.