Tưởng Tốn lái motor một mạch, ban ngày trên đường có người, côhãm tốc độ, thỉnh thoảng còn có mấy dân làng nhận ra quần áo của cô chào hỏi cô, dọc đường còn có mấy thanh niên la với cô: “Chị dâu!”
Tưởng Tốn vẫy tay ra dấu một cái, xe motor đi qua tựa như một cơn gió.
Không bao lâu, xe dừng trước cửa một quán cơm nhỏ, còn chưa đến giờ cơm trưa, nên bên trong không có lấy một người khách. Tưởng Tốn ôm mũ bảo hiểm đi vào, hai người đang cắn hạt dưa trong quán cơm hỏi cô: “Ăn cơm sao?”
Tưởng Tốn nói: “Tìm người, đã đến rồi.”
“À, là tìm Tiểu Tôn phải không? Cô ấy ở trong phòng bao đó, cô đi sang bên kia, một phòng bao thẳng chính là nó.”
Quán cơm không lớn, qua một lối đi nhỏ, có ba phòng bao, phòng bao thẳng ởbên cạnh nhà vệ sinh, cửa mở, liếc mắt là thấy người trong đó.
Một nam một nữ, đều là người đã thấy hôm qua.
Tôn Hoài Mẫn đứng phắt dậy, sắc mặt khó coi: “Tới rồi à?”
“Ừ.” Tưởng Tốn đi vào, “Chờ bao lâu rồi?”
“Nửa tiếng.”
Mặt Tưởng Tốn không có vẻ xấu hổ: “Ngủ quên mất.”
Tôn Hoài Mẫn cười khẩy: “May mà cô không ngủ tới chiều đấy.”
Tưởng Tốn cười: “Vậy tôi đi ngủ nướng nữa nhé?”
Tôn Hoài Mẫn còn muốn nói nữa, người đàn ông bên cạnh kéo cô ta một cái,cười nói với Tưởng Tốn: “Cô Tưởng, lần này chúng tôi mời cô tới là cóchuyện thương lượng, mời cô ngồi.”
Tưởng Tốn cũngkhông làm khó Tôn Hoài Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vay-mau/2030080/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.