Tưởng Tốn nhìn thẳng đi tới trước tủ tivi, nói: “Ờ, ở đây chắc có bán.”
“Không ra ngoài được.” Không có quần áo để mặc.
Tưởng Tốn “Ừm” một tiếng, mở ngăn kéo tìm máy sấy tóc. Ngăn kéo đầu tiênkhông có, cô lại mở cái bên cạnh, cũng không có. Cô cúi người, mở ngăntủ phía dưới.
Chân Tưởng Tốn dài, đều thẳng tắp, vừakhom một cái, khăn tắm rút lên trên một chút, bắp đùi trắng nõn chỉ chechút xíu. Hạ Xuyên bóp hộp thuốc lá, tầm mắt dừng trên mái tóc ướt rượtcủa cô, nói: “Vẫn chưa ăn tối, kêu thức ăn ngoài nhé?”
Tưởng Tốn đưa lưng về phía anh, lại mở một cái ngăn kéo: “Trễ thế này mà còn thức ăn ngoài?”
“Mì ăn liền?”
Tưởng Tốn suy nghĩ một chút: “Thôi đi.”
Tìm được máy sấy tóc, cô lại đi vào nhà tắm, không bao lâu lại đi ra, cắm đầu cắm máy sấy vào ổ cắm bên tivi.
Hạ Xuyên vẫn ngồi trên tủ đầu giường, nhìn cô đăm đăm.
Tưởng Tốn nói: “Trong nhà tắm không có ổ điện.”
“Ờ.”
Máy sấy tóc vang lên vù vù. Cô đứng nghiêng, vò tóc một cách chậm rãi, chỗkhăn tắm không che kín trắng như tuyết, chỗ khăn tắm che lồi lõm cóthiện cảm.
Cô sấy một bên xong rồi sấy bên kia, tócướt một nửa dính vào mặt cô. Hạ Xuyên nhớ tới rong biển nhìn thấy mấytiếng trước, đen nhánh tỏa sáng, kéo dài trong nước, tựa như có sức sống vô hạn.
“Nhìn cái gì? Tiền làm xong cả rồi?”
Tưởng Tốn lười biếng dựa vào tủ tivi, khóe mắt hờ hững quét anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vay-mau/2029986/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.