Xe chạy một mạch, đi qua từng hàng cây dương, lên cầu, hai bêncầu toàn là nhà máy, đi về trước nữa, lại thấy cây dương, còn có đồngruộng và gò núi, có lúc là từng bụi xanh biếc, đôi khi là từng khoảngvàng óng.
Bầu trời sáng tỏ, bông tuyết rơi lất phất.
Một cô con gái phía sau cứ muốn mở cửa sổ, vươn tay ra cảm nhận gió tuyết.Hơi lạnh lập tức tràn vào. Cô ấy rõ ràng rất hưng phấn: “Tuyết này đẹpthật…”
Lời của cô ấy đều bị gió thổi tan, mái tóc dài tự nhiên bay tán loạn, biểu cảm trên mặt lại rất say sưa.
A Sùng uống nước lạnh, bị gió thổi một cái, lợi đau điếng nhưng anh talại cười: “Đẹp hơn xe này sao. Ba người đẹp này, à phì phì, nói sai rồi, năm người đẹp này, chúc may mắn gì ấy à, tập trung trên xe này cả rồi!”
Phái nữ trên xe đều bị chọc cười, trừ Tưởng Tốn lái xe đằng trước.
Cô con gái đóng cửa sổ lại, sửa sửa tóc, gò má ửng đỏ hỏi: “Các anh cũngđi núi Minh Hà du lịch sao? Chỉ hai người đàn ông các anh thôi hả?”
A Sùng nói: “Ừ, chỉ hai thằng độc thân bọn anh thôi, tụ đôi lên núi đón Tết.”
“Hai nhà bọn em cũng chuẩn bị lên núi đón Tết, không ngờ hôm nay tuyết rơi,cũng không biết có thể chơi trên đó không.” Lại nói, “Em tên là VươngTiêu, các anh tên gì?”
Cô ấy hỏi “các anh”, nhưng chỉ có A Sùng trả lời một câu: “Gọi anh A Sùng là được rồi.”
Khóe mắt Vương Tiêu liếc Hạ Xuyên ở đằng trước, ngoài miệng nói “ồ”, nhưng vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vay-mau/125442/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.