“Nhất định là Cận Ngôn đến rồi, Khánh An, mau đi mở cửa đi!”
“Chú Hình, chủ tịch Tiêu không nói hôm nay sẽ đến đây.”
“Cậu mau đi đi!!”
Cánh cửa bỗng được mở ra, cả hai người ở trong và ngoài cửa đều giật mình.
Quách Khánh An bật cười thành tiếng: “Hóa ra là cô Tô.”
Tô Cẩm Tinh nói: “Tôi tới là để tìm ông Hình.”
“Là vì tiên sinh sao?”
“Ừm.”
Quách Khánh An ngăn cô lại nói: “Vậy thì tôi phải đi hỏi chú Hình trước để xem chú ấy có chịu gặp cô hay không.”
“Anh có thể chuyển lời với ông ta rằng, nếu ông ta không chịu gặp tôi thì tôi sẽ khiến ông ta sống không được yên ổn trong những năm tháng cuối đời.”
“Ha! Mấy năm không gặp, cô đã trở nên tràn đầy tự tin đấy. Ngay cả tôi cũng không dám ăn nói như vậy với chú Hình.”
Tô Cẩm Tinh buồn bực, dứt khoát đi vòng qua người anh ta rồi đi thẳng vào trong.
Quách Khánh An chỉ giả vờ ngăn cản cô, chứ không làm thật, rõ ràng anh ta đang cố ý để cô đi vào.
Anh ta khẽ cười, người phụ nữ này tới rất đúng lúc, càng khuấy đục hồ nước này thì càng câu được nhiều cá.
Vì chân của ông cụ Hình không được thuận tiện, chỉ có thể ngồi xe lăn, do đó mặc dù biệt thự rộng nhưng phạm vi sinh hoạt của ông ta chỉ có thể ở dưới tầng một, vì vậy muốn tìm thấy ông ta cũng không quá khó.
Lúc Tô Cẩm Tinh nhìn thấy ông ta, ông ta đang nghịch cần câu của mình, trên mặt tràn đầy ý cười, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941351/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.