Bàn tay to của Tiêu Cận Ngôn nhẹ nhàng băng vết thương cho cô, tỏ rõ vẻ đau lòng: “Sao lại sưng lên to thế…”
Ngay lập tức anh đã bị đẩy ra.
Tô Cẩm Tinh vẫn giữ một khoảng cách với anh, rõ ràng là rất đề phòng: “Tôi không sao, anh đừng…”
Tiêu Cận Ngôn cười gượng: “Tôi chỉ muốn kiểm tra vết thương của em.”
Tô Cẩm Tinh hỏi: “Đám người Alexander đi rồi à?”
“Ừm, vừa đi.”
“Hừ…” Tô Cẩm Tinh thở phào nhẹ nhõm: “Thật sự diễn kịch là một công việc rất tốn sức, tôi rất khâm phục Dương Tuyết Duyệt, sao cô ta có thể diễn lâu đến thế.”
Tinh tinh tinh.
Tin nhắn gửi đến.
Lại là tin nhắn?
Cô khẽ nhíu mày quay lại phòng ngủ nghi ngờ lấy điện thoại ra kiểm tra.
“Xin chào cô Tô, đã trễ thế này rồi mà còn làm phiền cô. Câu trả lời cho câu hỏi của cô trong chương trình ngày hôm nay không chính xác lắm. Là bác sĩ, tôi nghĩ tốt hơn là nên giải thích rõ ràng cho cô. Ngay cả khi ghép gan do người thân hiến thì cũng phải uống thuốc chống thải ghép suốt đời, việc này không khác gì người lạ hiến gan, nhưng xác suất ghép gan của họ hàng sẽ đạt hiệu quả cao hơn nên bác sĩ sẽ đề nghị để họ hàng hiến tạng.”
Là bác sĩ Trần.
Nhưng làm sao bác sĩ Trần biết được số điện thoại của cô?
Nếu hỏi thẳng thì lại không lịch sự, hơn nữa bác sĩ Trần không có ác ý gì cả, anh ta chỉ bổ sung chuyên môn cho câu trả lời của mình trong ngày hôm nay. Có thể thấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941292/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.