Thông tin trong bữa ăn này quá nhiều.
Tô Cẩm Tinh bị đụng đầu vào bàn, Tiêu Cận Ngôn buồn rầu, ông cụ Tiêu đau lòng, hiển nhiên không phải là cơ hội tốt để tiếp tục nói chuyện.
Alexander đứng dậy và chào tạm biệt: “TING, tôi về khách sạn trước đây. Tôi đồng ý hợp tác, đợi đến giờ đi làm thì chúng ta sẽ ký hợp đồng.”
Tiêu Cận Ngôn cũng đứng dậy: “Được, hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.” Alexander và Tiêu Cận Ngôn bắt tay, rồi anh ta khẽ hỏi: “Vừa rồi tôi vẫn chưa kịp nói, tôi thấy Star trông rất quen, như thể tôi đã thấy cô ấy ở đâu đó trước đây.”
“Anh đã từng đến nước M chưa?”
“Chưa từng.”
“Vậy chắc là ở Milan đó, cô ấy đã học thiết kế trang sức ở đấy.”
Chợt Alexander vỗ trán: “Thảo nào sao nhìn quen thế, hồi đó cô ấy là người thiết kế chiếc nhẫn Tinh Lại gì đó đúng không?"
“Đúng.”
“Hóa ra là cô ấy! Sao anh không nói sớm hơn! Nếu tôi biết vợ anh chính là cô ấy thì chuyện hợp tác lần này không cần phải bàn bạc nữa.”
Tiêu Cận Ngôn nghi ngờ nói: “Anh biết cô ấy à?”
“Trời ơi, trong ngành thiết kế trang sức, ai mà không biết Tinh Lại chứ.” Alexander thốt lên: “Đúng rồi, cặp nhẫn này là nhẫn cưới của hai người à?”
Anh không thể trả lời câu hỏi này.
Bởi vì khi họ kết hôn, không hề tổ chức hôn lễ, cũng chẳng dùng đến nhẫn cưới.
Anh cầm lấy chìa khóa xe: “Để tôi đưa mọi người về khách sạn.”
“Không cần đâu, anh nên đi thăm vợ mình trước.” Bạch Doanh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941291/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.